Lời nói vừa kết thúc. 
Sở Phàm liền điều khiển suy nghĩ. 
Kiếm Phượng Vũ lập tức phát ra âm thanh sắc bén rồi bổ thẳng về phía tên Cẩm Y Vệ cầm đầu. 
Tên này không nắm chắc đây có phải thuật ngự kiếm hay không, bèn hét lên: “Bày trận!” 
Lại là chiến thuật đối phó với Tiêu Tiêu Tiêu ban nãy, bọn họ vây lấy Kiếm Phượng Vũ ở giữa. 
Bảy thứ vũ khí bắn ra từ trong tay áo, xông về phía Kiếm Phượng Vũ như sóng trào. 
Thế nhưng, tuy Kiếm Phượng Vũ chỉ là một loại vũ khí nhưng nó vừa nhỏ vừa linh hoạt, chỉ xoay chuyển một chút liền thoát ra được khỏi chiến trận, sau đó từ không trung bay vút xuống, xuyên thẳng vào trái tim của một tên Cẩm Y Vệ. 
“Lão lục!” 
Tên Cẩm Y Vệ cầm đầu hét lên. 
Nhưng ngay sau đó, tiếng máu thịt bị chém liên tiếp vang lên. 
Ở giữa không trung, Kiếm Phượng Vũ bay đi với tốc độ ngày một nhanh, đám Cẩm Y Vệ không kịp phản ứng, đểu bị Kiếm Phượng Vũ đâm thủng tim gan, máu chảy khắp nơi. 
Chẳng bao lâu sau, bảy tên Cẩm Y Vệ đã chết mất sáu, chỉ còn tên cầm đầu là sống. 
“Mày... Mày thật sự biết thuật ngự kiếm?” 
Tên Cẩm Y Vệ cầm đầu trợn trừng hai mắt, lắp bắp nói với vẻ khó tin. 
Sở Phàm nhếch miệng, giơ tay phải lên, Kiếm Phượng Vũ liền ngoan ngoãn rơi vào tay anh, nghe lời hơn cả thú cưng. 
“Mang cái tâm lý khinh thường người khác đi đánh nhau thì có khác nào tự nộp mạng không?”, Sở Phàm cười khẩy, đẩy kiếm về phía trước mặt tên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/488017/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.