“Ờ, vậy lại cảm ơn anh quá!”
Tức giận trợn mắt, Sở Phàm cúp luôn điện thoại, sau đó rời giường làm vệ sinh cá nhân, chuẩn bị đi xem tình hình thế nào.
Không phải là anh thích lo chuyện bao đồng, mà là anh đang tò mò, rốt cuộc trong nhà Lý Ý Đức có thứ gì, chẳng lẽ lại là quái vật ăn thịt người?
Mà anh cũng không hiểu, từ sau khi tên sát thủ của Điển Ngục vô tình chết ở hòn đảo trên biển của nhà họ Sở, thì mãi sau đó người của Điển Ngục cũng không có động tĩnh gì, chỉ sau khi anh giải quyết xong A Long bên cạnh Lý Ý Đức thì bọn chúng mới lập tức đến tìm anh.
Nếu nói là trùng hợp, thì không thuyết phục.
Dù sao cũng đã liên hệ đến cả sự an nguy của người bên cạnh anh, nên đó không thể chỉ là sự trùng hợp được.
Lúc này Trần Mộng Dao và Kiều Tuyết còn chưa tỉnh, Sở Phàm làm xong một bữa sáng có đầy đủ các món rồi mới lái xe đến trang viên của Lý Ý Đức.
Cách trang viên khoảng một cây số, Sở Phàm dừng xe lại.
Anh vẫn nhớ, anh và Hạ Trúc còn bị mấy tên đàn em của Lý Ý Đức chặn lại ở nơi này, nhưng cả hai cũng đã giải quyết bọn chúng một cách nhanh gọn.
Nhắc mới nhớ, Hạ Trúc cũng đã rời đi được một khoảng thời gian rồi, không biết giờ chị ấy đang ở đâu, có tìm được em gái của mình chưa.
Nghĩ xong, Sở Phàm đi vào cánh rừng rậm bên cạnh, cẩn thận tìm đường, anh dùng nội lực để thăm dò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487957/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.