“Luôn sẵn sàng đợi lệnh của anh Phàm!”
Hàn Nham đứng thẳng người, nói với giọng vô cùng oai nghiêm và dõng dạc.
Anh ấy đã luôn chờ đợi được làm gì đó để báo đáp ân tình của Sở Phàm dành cho anh, lần này coi như đã có cơ hội để thể hiện, anh không thể bỏ lỡ được.
Đêm hôm đó, Sở Phàm cùng Hàn Nham đi xe tiến về phía nhà xưởng bỏ hoang ở ngoại ô phía Nam.
Lần này Sở Phàm thực sự chỉ đưa một mình Hàn Nham đi theo, còn tất cả vệ sĩ tinh nhuệ của nhà họ Sở đều được sắp xếp để bảo vệ Trần Mộng Dao và Kiều Tuyết cũng như Giang Mậu và một số lãnh đạo cao cấp của tổ chức Phàm Giới.
Dù sao trong thành phố Vân Hải vẫn còn ba tên sát thủ có thực lực không tầm thường còn đang thoắt ẩn thoắt hiện ở đây.
Anh không sợ không có nghĩa là người khác có thể không cần quan tâm.
Nhà xưởng bỏ hoang ở ngoại ô phía Nam vốn là một nơi hoang vu không một bóng người, thế mà lại có người nối đường điện ở đấy, ánh sáng lờ mờ phát ra từ bên trong nhà xưởng khiến người ta có cảm giác hơi bất an.
“Sở Phàm, không ngờ mày cũng có gan đến đây thật”.
Trong nhà xưởng, Trần Văn Vũ cầm trong tay một chiếc hộp carton, ánh mắt sắc lạnh khinh thường nhìn về phía Sở Phàm và Hàn Nham đang ở cửa nhà xưởng: “À, thì ra còn đem theo cả trợ thủ nữa, thằng cha này có lai lịch thế nào mà khiến mày tin tưởng thế?”
“Tôi chẳng có nghĩa vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487925/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.