“Đại ca, em mất tay rồi!”
Tên đàn em kia gào lên thảm thiết, giơ cổ tay trơ trọi ra, bàn tay của hắn đã bị Hàn Nham đánh gãy!
Phải biết rằng, người có thể trở thành lính đánh thuê thì bắt buộc phải có đôi bàn tay linh hoạt như một nghệ sĩ dương cầm, vì bọn họ phải quen thuộc với mọi loại súng, dao hay là vũ khí khác. Hiện giờ tay hắn đã bị Hàn Nham phá hủy, cũng tức là mất đi công cụ kiếm ăn. Không một lính đánh thuê nào có thể chấp nhận nổi chuyện này hết!
“Thẳng chết tiệt!!”
Tên đội trưởng lính đánh thuê gầm lên, rồi hung dữ bổ nhào về phía Hàn Nham.
Những người khác thì vội vàng lấy băng ra cầm máu, muốn báo thù cho đồng đội, nhưng tốc độ của Hàn Nham rất nhanh, mỗi một lần di chuyển đều chỉ để lại cái bóng, khiến tên đội trưởng đội lính đánh thuê còn không chạm nổi vạt áo của anh ấy.
Nhưng mỗi một lần Hàn Nham xuất hiện, thì đám lính đánh thuê còn lại lại có thêm nhiều vết thương hơn, máu tươi cứ thế tuôn ra, muốn bịt cũng bịt không nổi.
Nhất thời, cả căn phòng ngập tràn mùi máu tanh.
Sở Phàm đứng ở bên cạnh, nhìn Hàn Nham xoay đám lính đánh thuê như chong chóng như vậy cũng không ngăn được nỗi ngạc nhiên.
Trước đó anh cũng biết Hàn Nham có tốc độ rất nhanh, nhưng không ngờ nó lại nhanh đến mức này. Nếu để anh đối đầu với Hàn Nham, mặc dù sẽ không đến nỗi phải ăn đủ như đám lính đánh thuê kia nhưng chắc anh cũng không thể nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487926/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.