Nhưng chưa đợi Văn Thủy Nhu cảm nhận thêm về cảm giác này thì Sở Phàm đã gọi cô lên xe một cách không thương tiếc.
Văn Thủy Nhu thở dài một cái, cúi đầu bước lên ghế phụ ngồi.
Cả quãng đường, Sở Phàm cứ vô tư nghêu ngao hát mà không hề nhận ra khuôn mặt buồn bã hiếm thấy của Văn Thủy Nhu bên cạnh.
Đưa cô về đến khách sạn xong, Sở Phàm đi luôn đến cao ốc Thiên Môn tìm bác Đinh bàn về chuyện này.
Bác Đinh cũng rất vui mừng vì Sở Phàm lại có được cơ hội như vậy, ông ấy lập tức gọi điện thoại cho Minh Khê tới để cùng bàn bạc, đồng thời giao nhiệm vụ tuyển chọn người tài cho cô.
Phải biết là chuyện cao ốc Thiên Môn có những nhân tài như thế nào thì Minh Khê có khi còn hiểu rõ hơn bác Đinh nữa, mà với khuôn mặt sắc xảo và dáng người đẹp như Minh Khê, bảo cô ấy đi kêu gọi những người giỏi có năng lực xuất sắc còn tốt hơn là việc cấp trên cứ thế đưa ra mệnh lệnh.
Hơn mười phút sau, cuộc họp nhanh chóng được kết thúc, thực ra đây chỉ là bàn qua một chút thôi, dù sao từ giờ đến lúc chính thức hành động còn phải xem nhà họ Phương có thể đưa ra kế hoạch như thế nào nữa.
Giải quyết xong chuyện này, Sở Phàm vốn dĩ định về căn biệt thự của mình, thời gian gần đây anh đi suốt, không có thời gian ở bên cạnh Trần Mộng Dao và Kiều Tuyết, người làm bạn trai như anh đúng là có chút không đúng.
Nhưng vừa đi tới bãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487835/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.