Hòn đảo này nhìn từ bên ngoài, chỉ rộng khoảng chừng mấy chục kilômét vuông. Nhưng kỳ thật, sau khi ôm theo bác sĩ Suri từ bãi đá ngầm chạy lên bờ, Tô Hỷ Lai mới phát hiện ra, diện tích của nó so với bề ngoài còn muốn rộng lớn hơn mấy chục lần.
Hơn nữa, phía trên đảo hoàn cảnh cũng cực kỳ đơn sơ. Ngoài một số nơi đều bị băng tuyết bao phủ, thì hầu như nơi nào cũng nhìn thấy được bãi đá ngầm xen lẫn dưới chân. Với lại, trên người của Tô Hỷ Lai và Rose đều đang bị thương. Nên mặc dù bọn họ mang theo bác sĩ Suri chạy rất nhanh, cũng không có cách nào tìm ra được địa điểm thích hợp để cho ba người tạm thời dừng chân, nghỉ lại.
Thế nên, chạy liên tục suốt hơn nửa giờ, hầu như thể lực trên người đều tiêu hao gần hết. Lúc này, bọn họ mới phát hiện ra phía trước mặt mình có một nhóm người đang tụ lại với nhau. Phía trước mặt của những người này, là một đống củi khô, được đốt lên để sưởi ấm thân thể.
Mặc dù trang phục trên người của bọn họ đã có mấy phần rách nát. Hơn nữa, dáng vẻ cũng rất thảm hại. Nhưng cả Tô Hỷ Lai và Rose đều có thể dễ dàng nhận ra được, đây là một nhóm thủy thủ đoàn, lần trước may mắn trốn thoát khỏi vụ nổ.
“A, là đội trưởng! Còn có cả ông chủ nữa!”
Một người đàn ông vốn đang có chút lạnh rét, không ngừng đưa tay giơ lên trên ngọn lửa để sưởi ấm. Đột nhiên, ánh mắt của anh ta quét ra xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dao-hoa/361628/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.