“Ừm!”
Mặc dù âm thanh của bác sĩ Suri vẫn còn suy nhược, nhưng tình trạng cơ thể của cô đã tạm thời qua khỏi giai đoạn nguy hiểm. Nên Tô Hỷ Lai lúc này cũng nhẹ nhàng thở ra. Chỉ có điều, động tác của bác sĩ Suri lúc này hơi có chút gấp, vội vàng muốn tránh thoát khỏi vòng tay của Tô Hỷ Lai.
Dù sao, hiện tại tình huống của hai người hơi có mấy phần xấu hổ. Lúc trước, bác sĩ Suri vẫn còn hôn mê thì hãy thôi đi. Lúc này, cô đã tỉnh lại cũng không có cách nào tiếp tục nằm ì ở trong ngực của Tô Hỷ Lai mà ngủ như vậy được.
Thấy thế, Tô Hỷ Lai cũng không có làm ra ngăn cản. Mà chỉ nhẹ nhàng đi sang một bên, tìm một chỗ đất trống, gần với vị trí đống lửa mà nhóm thủy thủ đoàn đang thiêu đốt đặt cho cô ngồi xuống. Sau đó, anh cũng cởi ra áo ngoài của mình, chườm lên trên người của cô.
Mặc dù khí trời ở trên hòn đảo này thật sự rất lạnh, nhưng đối với thể chất của Tô Hỷ Lai hiện tại, thì chỉ hơi mát mẻ một chút mà thôi. Với lại, bác sĩ Suri vẫn còn rất suy nhược, anh cũng không muốn để cô bị nhiễm lạnh.
Không biết vì sao, từ lúc tỉnh dậy biết được Tô Hỷ Lai vì cứu mình mà đã liều mạng che chắn, rồi đem cô chạy đến chỗ này, trong lòng của bác sĩ Suri tỏ ra vô cùng phức tạp.
May là, hiện tại tình huống của cô đã khá hơn rất nhiều, nên mọi người cũng không có tiếp tục thảo luận gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-dao-hoa/361629/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.