Sau khi người một nhà Tô Nghênh Hạ đi xuống dưới nhà, liền ngồi trên xe mà Đường Tông đã sắp xếp, nhưng mà trừ Hàn Tam Thiên ra, những người khác cũng không biết chuyện này.
"Từ lúc nào mà anh có bạn ở huyện Bân
vậy?"
Tô Nghênh Hạ ngồi bên cạnh Hàn Tam Thiên, tò mò hỏi, bởi vì Hàn Tam Thiên chỉ mới đến huyện Bân có một lần mà thôi, sao có thể có bạn bè được chứ.
Trên xe để nhiều hành lý nên rất chật chội. Chân của Tô Nghênh Hạ và Hàn
Tam Thiên giống như dán lại với nhau vậy, đối với anh mà nói, đây là một lần đặc biệt tiếp xúc thân mật, trong lòng giống như có một con nai đang chạy loạn vậy.
Hiển nhiên Tô Nghênh Hạ cũng không để ý đến chuyện này, nhìn thấy trán Hàn Tam Thiên lấm tấm mồ hôi, càng thấy kỳ quái.
"Anh căng thẳng cái gì vậy, chẳng lẽ người bạn này là nữ sao?"
Tô Nghênh Hạ tiếp tục hỏi.
"Không không không không."
Hàn Tam Thiên vội vàng lắc đầu, nói:
"Là con trai, trước đây quen nhau ở thành phố Thiên Vân, đúng lúc bây giờ đang lập nghiệp ở huyện Bân."
"Anh nóng lắm sao?"
Tô Nghênh Hạ nhìn thấy cái trán Hàn Tam Thiên còn ra nhiều mồ hôi hơn, trong lòng càng ngày càng thấy kỳ lạ.
"Không... không phải đâu, trên xe có điều hòa, rất mát mẻ."
Hàn Tam Thiên miệng đắng lưỡi khô nói.
Lúc này, Tô Nghênh Hạ mới phát hiện tay chân Hàn Tam Thiên hình như có chút cứng ngắc, động cũng không dám động một chút, đến lúc cô phát hiện chân của mình và chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685391/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.