Tô Nghênh Hạ cũng không hỏi nhiều, việc này đối với người có tiền cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ. Tuy rằng loại biệt thự này ở huyện Bân cũng không quá đắt đỏ, nhưng mà những suy nghĩ của người có tiền sao bọn họ có thể tùy tiện nhìn thấu
được chứ?
Sau khi sắp xếp lại đồ đạc xong, Tô Nghênh Hạ ngồi ở trên giường, lẳng lặng nhìn Hàn Tam Thiên.
Nhìn thấy ánh mắt của Tô Nghênh Hạ, Hàn Tam Thiên lại căng thẳng, không thể không nghĩ đến chuyện ở trên xe, vội vàng nói:
"Có khát nước không? Anh đi lấy nước."
Khóe mắt Tô Nghênh Hạ mang theo ý cười, vỗ vỗ giường, nói:
"Ngồi."
Nghe thấy cái chữ ấy, trái tim Hàn Tam Thiên như nhảy khỏi lồng ngực, cổ họng nóng giống như sắp phun ra lửa vậy.
Sau khi ngồi ở bên người Tô Nghênh Hạ, Hàn Tam Thiên mất tự nhiên giống như là một học sinh tiểu học bị thầy cô gọi tên vậy.
"Có đẹp không?"
Tô Nghênh Hạ trực tiếp đem hai cái đùi của mình đặt lên chân Hàn Tam Thiên.
Loại hành động tiếp xúc thân mật như thế này đối với người tinh lực dồi dào như Hàn Tam Thiên mà nói, sao có thể chịu được chứ. Mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, không dám có chút ý nghĩ đen tối nào, nói:
"Đẹp... đẹp lắm."
"Anh có nhìn không đấy?"
Tô Nghênh Hạ nhăn mũi, vẻ mặt không vừa lòng nói.
Tầm mắt Hàn Tam Thiên hạ xuống, nói:
"Nhìn rồi."
Ngay lập tức Tô Nghênh Hạ nổi giận lôi đình, loại đàn ông như thế này sao lại có vợ được chứ!
Hàn Tam Thiên vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-da-tai/1685392/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.