Khi cơ thể ông ta thay đổi không khác với người tập võ bình thường, sức mạnh kia cuối cùng cũng biến mất, Hàn Sơn Tán Nhân cười khổ một tiếng, chắp tay nói với Lâm Ẩn:
“Đa tạ phủ quân đã không giết!”.
Lúc này Hàn Sơn Tán Nhân đã không khác gì một ông già bảy mươi tuổi bình thường, nhưng ông ta không dám thể hiện ra một tia oán hận. Hôm nay, ông ta đã biết quá nhiều bí mật, chẳng những biết được thực lực của Lâm Ẩn, mà còn biết anh là người thừa kế của phủ quân Long phủ tiền nhiệm.
Vốn tưởng rằng Lâm Ẩn sẽ giết người diệt khẩu, không ngờ anh chỉ phế bỏ tu vi võ thuật của ông ta. Nhiều năm qua ông ta đã tích cóp được không ít tiền, cũng đủ để ông ta an hưởng tuổi già rồi.
Hơn nữa với thực lực của ông ta bây giờ, vẫn dư sức đối phó với mấy thằng nhãi ranh.
“Ừ!”.
Lâm Ẩn gật đầu, Hàn Sơn Tán Nhân xoay người rời đi. Mấy năm nay ông ta đắc tội với không ít người, bây giờ thực lực chỉ còn là một người tập võ bình thường, nên nhanh chóng rời khỏi thành phố Thanh Vân thị phi này.
Sau khi thu xếp ổn người trong Mưu Môn, Lâm Ẩn lập tức đứng dậy, tới biệt thự Tuyết Long.
Khi Lâm Ẩn xuất hiện ở cửa biệt thự, Trương Kỳ Mạt lập tức nhào vào lòng Lâm Ẩn, nói: “Lâm Ẩn, không thể liên lạc được với mẹ em!”.
“Sao vậy?”, Lâm Ẩn khẽ vuốt lưng Trương Kỳ Mạt.
Vừa rồi khi anh tới Lư Nhã Huệ vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh ở đây, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632349/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.