Bây giờ hộ vệ của biệt thự cũng nghe thấy tiếng động bên trong, bọn chúng lần lượt kéo đến, vừa khéo nhìn thấy Tiêu Túng Hoành bị một người trẻ tuổi tùy tiện bắt lấy.
“Bỏ Môn chủ ra!”.
Trong số những hộ vệ của Tiêu Túng Hoành, không ít người là kẻ mạnh lên đến bảng Địa, mặc dù biết được rằng đến Tiêu Túng Hoành còn không phải là đối thủ của người nọ thì chúng cũng không phải là đối thủ, thế nhưng chúng vẫn không sợ chết mà xông về phía Lâm Ẩn.
“Hừ!”.
Lâm Ẩn hừ lạnh một tiếng, người xông về phía anh mềm nhũn ra rồi gục xuống mặt đất như bị sét đánh.
Hộ vệ ở đằng xa nhìn thấy cảnh tượng này, chúng đều lần lượt ngừng bước, đến một tiếng hừ lạnh của đối thủ cũng không chịu nổi, xông lên đấy thì có ích lợi gì?
“Ngừng tay!”.
Tiêu Túng Hoành cản những hộ vệ còn muốn xông đến, lão nhìn Lâm Ẩn rồi nói: “Lâm Ẩn, cậu muốn thế nào?”.
Bây giờ trong lòng lão rối bời, không ngờ mình lại chẳng nhìn thấu thực lực của Lâm Ẩn, không biết thực lực của Lâm Ẩn đã mạnh hơn so với lúc ở thung lũng Người Tuyết biết bao nhiêu lần rồi, có thể bây giờ đến ngài Cố còn không phải là đối thủ của anh.
Chắc chắn Lâm Ẩn đã gặp cơ duyên nào đó ở thung lũng Người Tuyết, chỉ có điều vì sao người tuyết lại tha cho Lâm Ẩn? Lẽ nào phủ quân tiền nhiệm để lại phương án dự phòng gì ở đó hay sao?
Lâm Ẩn mỉm cười, anh nói:
“Tôi muốn thế nào à? Bây giờ tôi là dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-cuc-pham/632348/chuong-850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.