Vào ngày kỷ niệm thành lập đại học Đế Đô, Túc Tức xin nghỉ một ngày. Thẩm Thanh Y lái xe đến đón cậu, cô đội một chiếc mũ bóng chày màu đen và thay một chiếc xe màu trắng kín đáo.
Túc Tức mở cửa ghế phụ, trên ghế ngồi có một chiếc mũ lưỡi trai khác cùng kiểu dáng. Cúi người nhặt chiếc mũ lưỡi trai lên, cậu nghe thấy Thẩm Thanh Y quay mặt lại nói:
"Mũ này là của cậu. Tôi theo cậu đến buổi họp mặt cựu học sinh của lớp, nhưng hai chúng ta không nắm tay nhau."
"Nếu Dương Tập nhìn thấy sẽ không đoán được tôi đến vì ai đâu. Cậu ấy độc thân thì không sao, nhưng mà nếu cậu ấy không độc thân thì tôi sẽ xấu hổ chết mất."
Cô ngẩng đầu cười thẹn thùng với Túc Tức, trong giọng nói đều là bất đắc dĩ:
"Ngoài cái mũ bóng chày đôi này ra tôi chẳng còn nghĩ ra nổi thứ gì tốt hơn được nữa."
Túc Tức im lặng ngồi xuống, đặt mũ lên đùi, suy nghĩ một chốc rồi nói:
"Nếu là cậu ta thì nhất định không đoán ra được đâu."
Thẩm Thanh Y gật đầu thở dài:
"Đúng vậy, là do tôi quá căng thẳng."
Túc Tức đội chiếc mũ lưỡi trai lên đầu, hạ nhẹ vành rồi nhắm mắt lại.
Thẩm Thanh Y đến tham gia các hoạt động kỷ niệm của trường mà trên người còn treo một đống công việc. Tại buổi gặp mặt giao lưu cựu sinh viên do trường tổ chức trong khán phòng, Thẩm Thanh Y là một trong những cựu sinh viên xuất sắc được mời phát biểu. Cô nàng không đeo khẩu trang hay kính râm mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ngung/477458/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.