Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 268 Chương 271 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306 Chương 307 Chương 308 Chương 309 Chương 310 Chương 311 Chương 312 Chương 313 Chương 314 Chương 315 Chương 316 Chương 317 Chương 318 Chương 319 Chương 320 Chương 321 Chương 322 Chương 323 Chương 324 Chương 325 Chương 326 Chương 327 Chương 328 Chương 329 Chương 330 Chương 331 Chương 332 Chương 333 Chương 337 Chương 338 Chương 339 Chương 340 Chương 341 Chương 342 Chương 343 Chương 344
Chương sau
Cả tòa Tứ hợp viện rộng rãi như đã trở thành một đống đổ nát. Tất cả đều bị bụi bặm bao phủ, trở nên vô cùng hỗn loạn. Đường Dĩnh cau mày, nhìn chằm chằm Ngô Bách Tuế và Đường Chấn Phong trong đám đổ nát, vì bụi đất quá dày nên cô ấy không thấy rõ tình cảnh hai người lúc này, nhưng vì không thấy rõ mà cô ấy lại càng căng thẳng hơn. Đường Dĩnh biết rõ đòn đánh khi nãy đã là giới hạn sức mạnh của Ngô Bách Tuế, còn Đường Chấn Phong cũng không hề nhượng bộ, đây có thể là lượt giao đấu cuối của Ngô Bách Tuế và Đường Chấn Phong. Tim Đường Dĩnh đã nhảy tót lên tận họng, mắt không dám chớp lấy một lần, khoảnh khắc này như trôi qua một cách vô cùng chậm chạp, hồi lâu mà cát bụi vẫn chưa tản đi hết, Đường Dĩnh vô cùng sốt ruột, vô cùng căng thẳng. Cuối cùng, trong ánh mắt chăm chú của Đường Dĩnh, bóng dáng Ngô Bách Tuế và Đường Chấn Phong cũng dần hiện ra. Đường Dĩnh loáng thoáng thấy dường như hai người vẫn đang giữ tư thế một nắm đấm đối đầu với hai lòng bàn tay, đứng sững sững trong đám bụi mờ đang dần tan đi. Đến khi bụi đất đã bay hết, bóng Ngô Bách Tuế và Đường Chấn Phong đã hiển hiện rõ ràng. Bọn họ đang đứng vững trên mặt đất, tỏa ra uy nghiêm cuồn cuộn, cả hai đều có khí khái anh hùng giặc bao vây muôn trùng, ta vẫn chẳng nao núng. Trông qua có vẻ Ngô Bách Tuế không có trở ngại gì, lúc này cõi lòng căng thẳng hồi lâu của Đường Dĩnh mới chợt thả lỏng. Nhưng cô vẫn cứ nhìn chằm chằm hai người, không dám bỏ qua bất cứ chi tiết nào, chỉ sợ giây tiếp theo sẽ có biến cố xảy ra. Tất cả chìm vào im lặng. Ngô Bách Tuế và Đường Chấn Phong như đã bị đóng băng. Một lúc lâu sau, Đường Chấn Phong mới lẳng lặng trầm giọng: "Không ngờ cậu có thể tiếp được cú đấm này của tôi". Lần này thật sự Đường Chấn Phong đã cảm thấy kinh ngạc, ông ta biết Ngô Bách Thế là thiên tài tuyệt thế, nhưng dù có thế nào thì anh cũng chỉ là một chàng trai trẻ. Đường Chấn Phong không thể ngờ ở vào độ tuổi này, Ngô Bách Tuế lại có được tài nghệ vượt bậc, vừa mới bị trọng thương nhưng vẫn đỡ được cú đấm mạnh mẽ dữ dội của ông ta. Tên Ngô Bách Tuế này có tiềm năng vô hạn! Ngô Bách Tuế vẫn giữ nguyên tư thế cũ, anh nhìn chằm chằm Đường Chấn Phong, làm như không nghe thấy lời ông ta nói. Ngô Bách Tuế mím môi thật chặt, như sợ chỉ cần hé miệng là sẽ làm tiêu tan bớt sức mạnh trong cơ thể vậy, anh tỏ ra vô cùng cẩn thận. Thấy vậy, Đường Chấn Phong cười lạnh, ông ta nói tiếp: "Cậu đúng là một thiên tài có một không hai, thế gian hiếm có, nhưng đáng tiếc nếu cậu không thể trở thành người của tôi thì tôi cũng chỉ đành tiêu diệt cậu!" Vừa dứt lời, hàng mày của Đường Chấn Phong đã chợt nhíu lại. Khí thế ông ta dâng trào cuồn cuộn, long trời lở đất, khiến ông ta trông như một vị vương giả tối cao, uy thế ông ta tỏa ra như mặt trời sáng rực khiến không ai dám nhìn thẳng. Sau đó, nắm đấm tay phải đang kề sát Ngô Bách Tuế của ông ta chợt phát lực. Rầm! Nắm đấm của Đường Chấn Phong như được trút thêm dung nham núi lửa, khí thế cuồn cuộn vô biên bộc phát mạnh mẽ từ cú đấm của ông ta. Nắm đấm của ông ta tiêu diệt sức mạnh Vạn Vật Quy Nhất của Ngô Bách Tuế, rồi tiếp tục xông tới tấn công cơ thể anh. Khí thế mạnh mẽ tột độ này cũng là một luồng sức mạnh chí mạng. Lòng Ngô Bách Tuế kinh ngạc tột độ, anh không hề chần chừ mà lập tức đột phá giới hạn bản thân, tích tụ sức mạnh Hoang Man mạnh mẽ nhất của bản thân lên bàn tay rồi đẩy tay ra, dốc hết sức lực ứng chiến với sức mạnh bùng nổ của Đường Chấn Phong. Lần này, Ngô Bách Tuế thật sự đã dốc hết sức mạnh, hoàn toàn đột phá giới hạn của bản thân, anh đã bộc phát toàn bộ sức lực trong cơ thể mình ra. Sức mạnh dữ dội của hai người lao vào nhau, xung quanh như vừa xảy ra một vụ va chạm của các hành tinh, cơn chấn động khổng lồ ập tới. Lòng dạ Đường Dĩnh lại trở nên căng thẳng, cô ấy ngừng thở, lo lắng nhìn Ngô Bách Tuế chằm chằm không chớp mắt. Thậm chí, cả Tống Nghi Nhiên trước sau vẫn giữ vẻ dửng dưng cũng phải khẽ híp mắt, nhìn chằm chằm Đường Chấn Phong và Ngô Bách Tuế. Giờ đã là thời khắc mấu chốt của trận chiến. Ruỳnh! Một tiếng nổ vang lên, sau khi sức mạnh tột đỉnh của Đường Chấn Phong bị tấn công bởi sức mạnh cực hạn của Ngô Bách Tuế, nó vẫn cứ tiếp tục đàn áp sức mạnh của anh, mang theo sự kiên quyết một đi không trở lại. Sức mạnh Man Hoang tột đỉnh của Ngô Bách Tuế vẫn không chống cự được với đòn đánh của Đường Chấn Phong. Sức mạnh tột đỉnh của ông ta mang khí thế nuốt gọn đất trời, sức mạnh Vũ Thánh dồi dào của ông ta cũng được bộc phát hoàn toàn, tạo nên cơn khí kình mạnh mẽ gào thét cuồn cuộn, khó lòng chống đỡ. Đối mặt với sức mạnh khổng lồ nhường này, Ngô Bách Tuế hoàn toàn không có sức chống cự. Rầm! Ngay giây sau, Ngô Bách Tuế đã ho ra máu, cơ thể bay ra ngoài, cuối cùng, anh ngã vào đám đổ nát của Tứ hợp viện. Bụi đất giăng kín, cơ thể của Ngô Bách Tuế bị che phủ, anh đã thua rồi, đã hoàn toàn thua cuộc rồi. "Ngô Bách Tuế!" Đường Dĩnh không kiềm chế được phải bật thốt. Sự lo lắng của cô đã lên cao tới tột độ. Cuối cùng Ngô Bách Tuế cũng không vượt qua cửa ải này. Ban nãy sức mạnhcủa Đường Chấn Phong rất kinh khủng, Ngô Bách Tuế bị trúng chiêu chắc chắn sẽ lành ít dữ nhiều! Sau khi bụi bặm lắng xuống, Đường Dĩnh nhìn thấy Ngô Bách Tuế đã không còn nhúc nhích rồi. Anh nằm dưới đất, hai mắt nhắm chặt, đôi môi trắng bệch, lặng im không tiếng động, dường như anh thật sự đã trở thành một cái xác. Đường Dĩnh sợ sệt ngơ ngác, chân cô ấy như bị đóng đinh dưới đất, khó có thể nhúc nhích, cơ thể cô cứng đờ, lòng Đường Dĩnh đang vô cùng hoảng loạn, cô nhìn Ngô Bách Tuế nằm trong đám đổ nát, thử gọi thêm một tiếng: "Ngô Bách Tuế!" Nhưng Ngô Bách Tuế vẫn không hề đáp lại cô ấy, anh như một xác chết, cứng ngắc bất động, không phát ra âm thanh. Lần này Đường Dĩnh đã thật sự sợ hãi rồi, tim cô ấy đập nhanh dồn dập, thậm chí hai mắt đã trào lệ, cổ họng cô như nghẹn lại, không thể phát ra bất cứ âm thanh nào. Một lúc sau, Đường Dĩnh như thoát khỏi sự ràng buộc nào đó mà khản giọng đau đớn thét lên: "Ngô Bách Tuế, anh tỉnh lại đi!" Giọng Đường Dĩnh rất to, âm vang khắp bầu trời Tứ hợp viện, khuôn viên đổ nát tràn ngập nỗi đau đớn, bầu không khí trở nên nặng nề. Tống Nghi Nhiên trông dáng vẻ đau đớn tới chết đi sống lại của con mình mà không khỏi lắc đầu, thở dài não nề. Còn Đường Chấn Phong thì lạnh lùng nhìn Ngô Bách Tuế chằm chằm, ánh mắt không chút xao động. Nhưng đúng lúc này, Ngô Bách Tuế vốn không có bất cứ phản ứng nào lại chợt nhúc nhích. Mắt anh từ từ mở ra, hầu kết khẽ nhúc nhích như muốn nói gì, nhưng không thể nói ra, anh lại tiếp tục nôn ra một búng máu tươi. Máu tươi bắn đầy mặt anh, khiến anh càng trở nên thê thảm, nhưng dẫu sau anh vẫn còn sống. Đường Dĩnh lập tức trở nên xúc động, hóa ra Ngô Bách Tuế không chết, điều này khiến cô lại chợt thấy được một tia hy vọng. Nhưng giờ Ngô Bách Tuế đã cách cái chết trong gang tấc, Đường Dĩnh không thể nén nổi nỗi đau đớn, đặc biệt là khi nhìn thấy vẻ thê thảm tột cùng của Ngô Bách Tuế, lòng cô lại càng đau nhói. Đường Chấn Phong mang vẻ mặt vô cảm, thấy Ngô Bách Tuế vẫn còn sống sót, gương mặt ông ta thoáng thay đổi. Ánh mắt ông ta lại lấp lóe sát ý. Sau khi nôn ra một búng máu, Ngô Bách Tuế chống tay xuống đất, đỡ lấy cơ thể định đứng dậy, nhưng cơ thể anh vừa tách khỏi mặt đất đã mềm nhũn mà ngã xuống. Anh đã mất hết sức lực, thậm chí còn không đứng lên nổi chứ đừng nói là giao chiến. Đường Chấn Phong thấy Ngô Bách Tuế còn đang vùng vẫy mà ánh mắt càng thêm lạnh lẽo, gương mặt ông ta trở nên u ám, chầm chậm tiến về phía Ngô Bách Tuế, sát ý của ông ta dần bốc ngùn ngụt. Thấy vậy, Đường Dĩnh lập tức bỏ mặc tất cả để lao tới chắn trước mặt Đường Chấn Phong, cầu xin ông ta: "Bố ơi, con cầu xin bố đừng giết Ngô Bách Tuế, bố để anh ấy sống đi". Dù biết Ngô Bách Tuế khó tránh được cái chết, biết rằng chắc chắn Đường Chấn Phong sẽ giết anh nhưng Đường Dĩnh vẫn muốn cố gắng một phen, cô thử dùng thân phận con gái để tìm cơ hội sống cho Ngô Bách Tuế trước mặt Đường Chấn Phong. Dù hy vọng có vô cùng mong manh thì cô cũng muốn dồn hết sức lực để thử. Đến lúc này rồi mà Đường Dĩnh còn cầu xin cho Ngô Bách Tuế, vẻ khó chịu hiện rõ trong mắt Đường Chấn Phong, ông ta lạnh lùng nói với con gái: "Tránh ra". Ngô Bách Tuế cố chấp, Đường Dĩnh cũng vậy. Một người khăng khăng đối đầu với nhà họ Đường, một người khăng khăng đòi cứu Ngô Bách Tuế, Đường Chấn Phong đã không còn kiên nhẫn để ứng phó với hai kẻ cố chấp này. Hôm nay nhất định ông ta phải tiêu diệt Ngô Bách Tuế. Đối mặt với một Đường Chấn Phong mang sát khí cuồn cuộn, thái độ lạnh lẽo, Đường Dĩnh cũng thoáng cảm thấy sợ hãi, nhưng cô ấy vẫn không tránh đi mà gom góp hết dũng khí để nhìn thẳng Đường Chấn Phong, nặng nề cất lời: "Bố, con cầu xin bố đấy, bố hãy tha cho anh ấy đi". Đường Dĩnh không có tình cảm sâu nặng với Ngô Bách Tuế, nhưng không thể phủ nhận rằng đúng là anh chiếm một vị trí quan trọng trong tim cô ấy. Ngô Bách Tuế đã khiến cô ấy cảm nhận được tình người, Ngô Bách Tuế từng cho cô lòng tin để sống tiếp, giờ cô trở lại nhà họ Đường, có bố có mẹ, nhưng tình cảm của người nhà họ Đường không hề đơn thuần. Đường Dĩnh vẫn nhớ mong tình cảm thuần khiết lúc mới đầu, với cô ấy mà nói, Ngô Bách Tuế chính là con người đặc biệt nhất, là người độc nhất trên đời. Vậy nên cô ấy không muốn Ngô Bách Tuế chết, không muốn mất đi con người đặc biệt duy nhất này. Đường Chấn Phong vẫn rất lạnh lùng, ông ta nghiêm nghị nói: "Con cứu được cậu ta một lần chứ không cứu được cả đời, con cũng biết rõ dù bố không giết cậu ta thì nhà họ Đường vẫn sẽ cho người đi tiêu diệt Ngô Bách Tuế". Đường Chấn Phong không mong con gái mình đau khổ vì tình cảm, đặc biệt là với người ngoan cố không chịu thay đổi, lạnh lùng vô tình như Ngô Bách Tuế, nếu Đường Dĩnh càng lúc càng hãm vào tình cảm với Ngô Bách Tuế thì sẽ chỉ khiến mình tổn thương thêm, giờ Đường Chấn Phong muốn giải quyết nhanh chóng, cắt đứt tình cảm của Đường Dĩnh. Đường Dĩnh quay đầu nhìn Ngô Bách Tuế rồi lại trông sang Đường Chấn Phong, cô hạ giọng: "Nhưng..." Đường Dĩnh còn chưa dứt lời, Đường Chấn Phong đã thẳng thừng bước qua cô, trong chớp mắt ông ta đã lao tới trước mặt Ngô Bách Tuế, sau đó không buồn cất lời đã giơ bàn tay chứa sức mạnh chân nguyên nghịch thiên nhắm thẳng vào Ngô Bách Tuế đang mềm nhũn, phóng một chưởng chí mạng.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 268 Chương 271 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306 Chương 307 Chương 308 Chương 309 Chương 310 Chương 311 Chương 312 Chương 313 Chương 314 Chương 315 Chương 316 Chương 317 Chương 318 Chương 319 Chương 320 Chương 321 Chương 322 Chương 323 Chương 324 Chương 325 Chương 326 Chương 327 Chương 328 Chương 329 Chương 330 Chương 331 Chương 332 Chương 333 Chương 337 Chương 338 Chương 339 Chương 340 Chương 341 Chương 342 Chương 343 Chương 344
Chương sau