Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 268 Chương 271 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306 Chương 307 Chương 308 Chương 309 Chương 310 Chương 311 Chương 312 Chương 313 Chương 314 Chương 315 Chương 316 Chương 317 Chương 318 Chương 319 Chương 320 Chương 321 Chương 322 Chương 323 Chương 324 Chương 325 Chương 326 Chương 327 Chương 328 Chương 329 Chương 330 Chương 331 Chương 332 Chương 333 Chương 337 Chương 338 Chương 339 Chương 340 Chương 341 Chương 342 Chương 343 Chương 344
Chương sau
Ngô Bách Tuế ngã xuống đất, cả tòa Tứ hợp viện như rung chuyển. Chỉ một chiêu thôi đã khiến anh nôn ra máu, hứng chịu vết thương nặng. Đường Dĩnh thấy vậy chợt biến sắc, cô ấy tưởng mình đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi, cũng đã dự đoán được chuyện Ngô Bách Tuế hoàn toàn không phải đối thủ của Đường Chấn Phong, nhưng lúc thấy Ngô Bách Tuế bị thương ngã xuống đất, trái tim Đường Dĩnh vẫn như bị thít chặt. Cô ấy lo lắng nhìn Ngô Bách Tuế ngã liệt trên mặt đất, cảm thấy vô cùng lo âu, vô cùng bất lực. Đường Chấn Phong ngạo nghễ đưa mắt trông xuống Ngô Bách Tuế, ông ta châm chọc khinh thường: "Không đỡ nổi một chiêu mà còn ngông cuồng muốn làm đối thủ của nhà họ Đường chúng tôi, đúng là không biết tự lượng sức mình". Nếu Ngô Bách Tuế biết điều, ngoan ngoãn quy phục nhà họ Đường, Đường Chấn Phong còn có thể quý mến tài năng mà coi trọng anh. Nhưng Ngô Bách Tuế lại không biết tốt xấu, nhất định phải chống lại nhà họ Đường, thậm chí anh hoàn toàn không chịu để ý tới tình cảm của Đường Dĩnh, từ chối lòng tốt của cô ấy vô số lần, khiến Đường Dĩnh vừa lúng túng vừa đau lòng, Đường Chấn Phong phải giúp con gái mình trút giận. Nghe được lời Đường Chấn Phong, lòng Ngô Bách Tuế thoáng chấn động, vẻ mặt khẽ biến đổi, rồi anh gắng gượng đứng dậy, nghiến răng nói với Đường Chấn Phong: "Số phận của tôi chỉ nằm trong lòng bàn tay tôi". Lòng quyết tâm của Ngô Bách Tuế vẫn kiên định như trước, không chút dao động, anh là con người như vậy đấy. Nếu không đến phút chót thì chắc chắn anh sẽ không chấp nhận số phận. Thấy Ngô Bách Tuế đứng dậy, cặp mắt Đường Chấn Phong trở nên lạnh lẽo, ông ta nhìn anh, lạnh lùng thốt: "Phải xem cậu có bản lĩnh để khống chế số phận của mình không đã". Số mệnh là do con người chứ không phải trời đất quyết định. Ai cũng có thể nói ra câu này, nhưng làm được hay không lại là một chuyện khác. Trong cuộc đời, có rất nhiều chuyện bất đắc dĩ, việc khống chế hoàn toàn số mệnh mình khó như lên trời. Trừ khi người này thật sự có thể đứng trên đỉnh cao, có sức mạnh tột bậc thì mới có tư cách thốt nên câu tự làm chủ số phận mình. Đối với Đường Chấn Phong, sự kiên quyết của Ngô Bách Tuế chỉ là trò đùa, sức mạnh của anh phải còn xa mới có thể tự khống chế được số phận. Đương nhiên Ngô Bách Tuế hiểu ý của Đường Chấn Phong, sống lưng anh chợt thẳng tắp, nhìn Đường Chấn Phong với vẻ đầy kiên nghị, anh cất chất giọng âm vang: "Chuyện gì thì cũng phải thử mới biết có thể hay không". Vừa dứt lời, mắt Ngô Bách Tuế đã lóe lên tia sáng vô cùng sắc nhọn, khí thế mạnh mẽ trước đây chưa từng có chợt bùng lên. Khí thế này vừa lạnh buốt vừa điên cuồng, khiến người ta như bị kéo vào hai thế giới, một bên là biển lửa thiêu đốt cuồn cuộn, một bên là hầm băng lạnh thấu xương, khí thế mạnh mẽ hừng hực cùng khí thế lạnh buốt u ám ấy biến thành hai thái cực cực đoan, khiến Tứ hợp viện như biến thành một vực thẳm sâu không thấy đáy. Sức mạnh ẩn sâu bên trong Ngô Bách Tuế đã bị khơi dậy, anh đã vượt qua giới hạn của bản thân mình, thể hiện sức mạnh siêu phàm, đã không còn là một Ngô Bách Tuế đơn giản như trước kia nữa, dường như linh hồn Ngô Bách Tuế còn cất chứa một con người khác của anh. Anh, đã bộc lộ uy thế. Đường Dĩnh đang lo lắng sốt sắng cũng cảm nhận được khí thế của Ngô Bách Tuế. Vẻ mặt Đường Dĩnh thay đổi, cô ấy có thể chắc chắn ngay rằng sức mạnh mà Ngô Bách Tuế bùng phát lúc này mạnh hơn khi trước gấp bội, nếu khi nãy Ngô Bách Tuế đối đầu với mình bằng thứ sức mạnh này thì e rằng cô ấy cũng khó lòng chống đỡ. Đường Dĩnh thật sự không ngờ Ngô Bách Tuế có thể giữ kín sức mạnh tột cùng này, tâm trí cô không khỏi chấn động. Đến cả Đường Chấn Phong cũng cảm nhận được sức mạnh của Ngô Bách Tuế, ông ta bất giác ngẩn ngơ trong chớp mắt, rồi sau đó, ánh mắt Đường Chấn Phong trở nên nghiêm túc, ông ta nhìn Ngô Bách Tuế chằm chằm, trầm giọng: "Xem ra tôi đã đánh giá thấp cậu rồi. Hóa ra cậu cũng có tài cán đấy. Vậy cũng hay, so chiêu với cậu cũng đỡ vô vị. Nào, hãy sử dụng hết sức lực của cậu đi". Thực lực của Ngô Bách Tuế đã vượt qua dự đoán của Đường Chấn Phong, khiến ông ta thoáng có cảm giác phấn khích. Đường Chấn Phong muốn xem xem rốt cuộc cậu thiên tài tuyệt thế này mạnh tới mức nào. Đường Chấn Phong vừa dứt lời, Ngô Bách Tuế đã cử động, lao nhanh về phía Đường Chấn Phong với hai luồng khí thế băng hỏa. Vừa chạy, khí thế của Ngô Bách Tuế vừa được ngưng tụ, sức mạnh điên cuồng trong cơ thể anh chợt bùng nổ. Vừa tiến lại gần Đường Chấn Phong, Ngô Bách Tuế đã vung nắm đấm, cú đòn vô cùng mạnh mẽ hung hãn, đầy ắp sức mạnh Man Hoang trong cơ thể anh cùng với khí thế âm dương trái ngược, khí thế đáng sợ này đi cùng với sức mạnh Man Hoang khiến cho cú đấm của anh đáng sợ gấp bội. Nắm đấm lao tới đâu, nơi đó dường như đều bị nghiền nát rồi tan vào hư vô. Đường Chấn Phong híp mắt, chỉ trong tích tắc, ông ta đã vung thẳng nắm đấm phải, đón lấy đòn tấn công vô địch của Ngô Bách Tuế. Rầm! Nắm đấm của hai người chạm vào nhau. Đòn đánh của Đường Chấn Phong mang chân nguyên tối cao, biến ảo khôn lường, vô cùng mạnh mẽ, mang theo sức mạnh Vương Giả cuồn cuộn, ngăn cản sức mạnh Man Hoang của Ngô Bách Tuế. Sức mạnh Man Hoang mang khí thế băng hỏa của Ngô Bách Tuế và sức mạnh Vương Giả của Đường Chấn Phong đụng độ, chiến đấu với nhau một cách ác liệt. Chỉ chốc lát sau, sức mạnh Vương Giả trong nắm đấm của Đường Chấn Phong đã đánh bại sức mạnh Man Hoang của Ngô Bách Tuế, sức mạnh ào ào tràn ra ngoài, điên cuồng cuốn lấy Ngô Bách Tuế. Ầm! Ngô Bách Tuế lại bị đánh bay, đập mạnh người xuống hành lang trước nhà, bụi bặm bay tứ phía. Sau khi bộc lộ uy thế, Ngô Bách Tuế vẫn bại trận trước Đường Chấn Phong. Anh nằm dưới đất, gương mặt trắng bệch, hơi thở yếu ớt. Thấy vậy, Đường Dĩnh lại tỏ vẻ vô cùng căng thẳng, cô ấy không buồn nghĩ ngợi đã sốt ruột thét ngay với Ngô Bách Tuế: "Ngô Bách Tuế, anh đồng ý đi, cứ đánh tiếp anh sẽ chết đấy!" Ban nãy khí thế của Ngô Bách Tuế đột nhiên tăng vọt, Đường Dĩnh còn thoáng kinh ngạc, nhưng Ngô Bách Tuế có mạnh hơn nữa thì cũng không phải đối thủ của Đường Chấn Phong. Đường Dĩnh thật sự sợ rằng nếu Ngô Bách Tuế tiếp tục gắng gượng, anh sẽ chết mất. Cô ấy không thể nhìn Ngô Bách Tuế bị đánh chết, chỉ có thể cố gắng cứu vãn tình hình, khuyên nhủ Ngô Bách Tuế. Ngô Bách Tuế ngã xuống đất, lục phủ ngũ tạng đau đớn, đầu anh thoáng choáng váng, nhưng lý trí thì vẫn còn. Nghe được lời Đường Dĩnh, anh kiên định nói: "Dù có chết tôi cũng sẽ không khuất phục". Giọng nói của Ngô Bách Tuế hơi khàn, hơi thở không được ổn định, cơ thể anh đang rất yếu ớt nhưng ý chí thì vẫn vô cùng mạnh mẽ, dù thế nào thì anh cũng sẽ không thỏa hiệp với số mệnh. Nghe vậy, Đường Chấn Phong hừ lạnh, ông ta nhìn Ngô Bách Tuế, khinh thường nói: "Còn trẻ nhưng cũng có khí phách đấy, tiếc là cậu dùng khí phách của mình sai chỗ rồi". Nói xong, Đường Chấn Phong bèn chầm chậm tiến về phía Ngô Bách Tuế với khí thế vô cùng lạnh lẽo. Ông ta như Thần Chết, ép sát Ngô Bách Tuế, sát khí cuồn cuộn ngút trời. Thấy vậy, tim Đường Dĩnh như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Cô ấy vô cùng hốt hoảng sốt sắng nhưng lại bất lực không thể làm gì. Ngô Bách Tuế không nghe lời khuyên của Đường Dĩnh, bố cô ấy cũng không thể dừng tay, Đường Dĩnh chỉ có thể trơ mắt nhìn bố mình áp sát lại gần Ngô Bách Tuế. Đương nhiên Ngô Bách Tuế nằm liệt dưới đất cũng cảm nhận được sát khí mạnh mẽ của Đường Chấn Phong. Ông ta lại gần thêm một bước, hơi thở chết chóc lại nặng thêm một phần, Ngô Bách Tuế bị chèn ép bởi hơi thở Thần Chết, đầu óc anh chợt giật bắn, có giọng nói sâu trong lòng đang thốt với anh, anh không thể chết. Ham muốn sống giúp Ngô Bách Tuế gắng gượng, dần lần lại sức mạnh, anh hít sâu một hơi rồi lấy tay chống đất, chầm chậm đứng lên. Ngô Bách Tuế lại đứng dậy, anh không hề bỏ cuộc. Đường Chấn Phong thấy vậy bèn dừng bước, ông ta kinh ngạc nói: "Đã thành ra thế này rồi mà cậu vẫn có thể đứng dậy?" Nếu là người khác thì sau khi nhận đòn tấn công mạnh mẽ nhường này của Đường Chấn Phong, e là họ cũng đã đi đời nhà ma. Nhưng Ngô Bách Tuế liên tiếp hứng chịu hai đòn đánh mạnh mẽ của ông ta mà vẫn có thể đứng dậy, năng lực chống trả và nghị lực của anh khiến Đường Chấn Phong thoáng kinh ngạc. Sau khi đứng dậy, Ngô Bách Tuế không nói gì, dường như anh đang gom góp hồi phục thể lực, lại trông như đang tích tụ một chiêu thức mạnh mẽ. Một lúc lâu sau, đột nhiên anh khẽ hé mắt, chầm chậm thốt lời với vẻ bí ẩn: "Vạn Vật Quy Nhất". Vừa dứt lời, Ngô Bách Tuế đã cử động, nhưng anh không tấn công Đường Chấn Phong mà đứng nguyên tại chỗ, sử dụng một bộ quyền pháp với tốc độ vô cùng chậm rãi. Hai tay anh liên tục múa quyền trước ngực, như thể đang luyện thái cực quyền, nhưng những động tác này đơn giản hơn thái cực quyền nhiều. Tuy vậy, một bộ quyền pháp vô cùng đơn giản nhưng vào tay Ngô Bách Tuế lại trở nên cực kỳ cao thâm, hai tay anh múa quyền tới đâu, nơi đó lại xuất hiện vô số ảo ảnh, những lớp ảo ảnh dịch chuyển theo động tác múa quyền của anh, khiến người ta trông mà hoa mắt. Nếu nói động tác của Ngô Bách Tuế quá nhanh, nhanh tới mức xuất hiện cả ảo ảnh thì còn có thể hiểu. Nhưng vấn đề là động tác của Ngô Bách Tuế lại hệt như một ông già đang đánh quyền, chậm chạp vô cùng, vậy mà có thể tạo ra những tầng ảo giác khiến người ta không thể theo kịp, sự kỳ diệu này thật khó diễn tả bằng lời. Khí thế của Ngô Bách Tuế dần thay đổi rõ rệt. Động tác của anh vẫn rất chậm rãi, nhưng theo động tác múa quyền không dứt, tinh hoa đất trời như đang cuồn cuộn, liên tục ngưng tụ về phía anh, anh không còn yếu ớt nữa, gương mặt đã trở nên có sức sống, anh hấp thu khí thế của trời đất, khiến mình trở nên vô cùng siêu phàm. Đây chính là Vạn Vật Quy Nhất, vạn vật trên thế gian đã hòa vào làm một cùng anh. Đường Chấn Phong lẳng lặng nhìn sự thay đổi của Ngô Bách Tuế, có ánh sáng thoáng lướt qua mắt ông ta, ông ta cảm thấy khá thú vị, sau khi thần sắc của Ngô Bách Tuế đã hoàn toàn phục hồi, Đường Chấn Phong mới chợt nói: "Cũng có chút tài mọn đấy". Nói rồi, Đường Chấn Phong vung tay phải, giáng thẳng một quyền về phía Ngô Bách Tuế. Lại là một quyền. Dù Ngô Bách Tuế có dùng chiêu thức gì để đối đầu với Đường Chấn Phong thì ông ta vẫn luôn sử dụng một cú đấm đơn giản, hoàn toàn chẳng cần chiêu thức màu mè nào. Như thể Ngô Bách Tuế chẳng đáng tốn một chút tâm tư nào của ông ta. Rầm! Đường Chấn Phong vừa ra đòn, như có cơn gió lốc đang rít gào nổi lên trong cả tòa Tứ hợp viện. Cú đấm này chứa sức mạnh cuồn cuộn. Ngô Bách Tuế chợt mở mắt, cùng lúc đó, vô số những ảo ảnh của hai bàn tay đang múa quyền lập tức tụ lại với nhau, Ngô Bách Tuế mạnh mẽ dùng hai tay đẩy luồng ảo ảnh này ra. Luồng ảo ảnh mạnh mẽ này va chạm mạnh với cú đấm hùng dũng của Đường Chấn Phong. Rầm! Tiếng động khổng lồ vang lên, luồng sức mạnh khủng khiếp long trời lở đất cuồn cuộn tràn ra từ phía hai người tới khắp tòa Tứ hợp viện. Ầm! Các gian nhà trong Tứ hợp viện rầm rầm sụp đổ trong chớp mắt, bụi bặm bay đầy trời
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 268 Chương 271 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306 Chương 307 Chương 308 Chương 309 Chương 310 Chương 311 Chương 312 Chương 313 Chương 314 Chương 315 Chương 316 Chương 317 Chương 318 Chương 319 Chương 320 Chương 321 Chương 322 Chương 323 Chương 324 Chương 325 Chương 326 Chương 327 Chương 328 Chương 329 Chương 330 Chương 331 Chương 332 Chương 333 Chương 337 Chương 338 Chương 339 Chương 340 Chương 341 Chương 342 Chương 343 Chương 344
Chương sau