🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Những tháng ngày yên ả, sao mà trôi qua nhanh quá.

Lần đầu tiên, trong mấy năm trở lại đây, Thiên Việt dần dần cảm nhận được rằng, cậu thực sự đang sống. Bàn chân giẫm trên mặt đất, vững vàng và chân thật, không còn thấy chơi vơi như lơ lửng giữa trời nữa, đã thế, càng ngày lại càng bắt đầu ngóng trông Thị Dĩ Thành mau mau về nhà, vừa nghe thấy âm thanh lách cách khi chìa khóa tra vào ổ, đầu chưa kịp nghĩ gì chân đã tự giác chạy đến một vị trí có thể quan sát được bên ngoài, làm bộ như đi lấy nước uống, hoặc vờ như mới đi vệ sinh xong, khi cửa mở ra, gương mặt hiền hòa đầy thân thương xuất hiện, Thiên Việt mới nghe thấy tiếng trái tim mình rơi trở lại vào lồng ngực, cảm giác nhẹ nhõm, bình yên trào dâng, giống như chén canh nóng hổi giữa mùa đông lạnh lẽo, từng giọt tí tách nhỏ vào trong tim.

Khi ấy, trên môi Thiên Việt sẽ hé ra một nụ cười, thật ngắn ngủi, rồi vội vàng tắt ngấm, như thể đang tự mâu thuẫn với chính mình, Thị Dĩ Thành thấy được bèn không khỏi tan nát cõi lòng.

Ngày tháng dần trôi, Thiên Việt cũng từng chút từng chút một, xiêu lòng rồi. Cũng không thể cứ thật sự ăn dằm nằm dề suốt cả ngày như thế này được, bất chợt cậu nảy sinh ước muốn được đi học lại. Chuyên ngành mà Thiên Việt theo học hồi ở đại học là tiếng Pháp, trình độ tiếng Anh của cậu cũng rất đỉnh, năm đó khi bị nhà trường đình chỉ học, thì cậu đang học tới năm ba, chỉ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-duong-ap-giai/1162037/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.