*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Yuki
"Hãy coi mỗi ngày như ngày cuối cùng ta được sống trên đời... Nếu ngày mai phải chết, vậy thì cứ để dành phiền não lại cho ngày mai đi."
"Là như vầy..." Giọng chị Liêu có hơi trầm xuống, sắc mặt nghiêm trọng: "Ông Hoàng trong nhóm chúng ta, hôm qua không may đã đổ bệnh từ trần rồi."
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều bàn tán xôn xao.
"Sao lại thế..."
"Bệnh này nhanh thật, ông Hoàng cũng có tuổi vậy rồi..."
"Tuần trước còn thấy ông ấy khỏe lắm mà, tiếc ghê ấy..."
Mặc dù tôi không thường xuyên tham gia hoạt động, cũng không thân thiết với các thành viên trong nhóm lắm, nhưng người tuần rồi còn cười cười nói nói tuần này lại đột nhiên qua đời, dù là ai cũng không khỏi thổn thức.
Trong ấn tượng của tôi, ông Hoàng là một người vô cùng hiền hòa. Hơn bảy mươi tuổi, đầu tóc bạc phơ, tinh thần sung mãn, nếu không nói sẽ chẳng ai tin rằng ông mắc bệnh ung thư.
Nghe nói, một năm trước ông vừa phát hiện mình bị ung thư phổi. Bác sĩ bảo ông sử dụng hóa học trị liệu, nhưng ông thấy mình cũng cao tuổi rồi, chưa chắc đã qua nổi, thế là chỉ tiến hành vật lý trị liệu. Cùng với đó, ông đăng ký cho mình một nhóm hỗ trợ tâm lý để điều tiết tâm trạng.
"Ông Hoàng có gửi một lá thư, gửi cho các thành viên trong nhóm hỗ trợ chúng ta, mọi người cùng nghe nhé."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-chay-het/168833/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.