*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Yuki
"Tiểu Giới, sao lâu vậy mà ba không đến thăm con." Dương Ấu Linh ngồi trong lòng tôi, bất mãn nói.
Trên danh nghĩa thì chúng tôi là ba nuôi – con gái, nhưng xưa nay con bé không gọi tôi là "ba", chỉ xưng là "Tiểu Giới", cũng không biết học được từ đâu nữa.
"Tại ba phải đi làm kiếm tiền mà." Tôi gõ gõ lên chiếc mũi nhỏ nhắn của con bé, dừng xe lăn trước bàn ăn.
"Khổ thế ạ." Cô nhóc dùng con thỏ bông trong tay hôn nhẹ lên má tôi, nói: "Vậy tha cho ba lần này."
"Ăn cơm thôi." Dương Hải Dương mang món súp cuối cùng từ phòng bếp ra, thấy con gái đang ngồi trên đùi tôi, vội bảo con bé xuống. Nhìn sắc mặt là biết cậu ấy sợ Dương Ấu Linh đè chết tôi đến chừng nào rồi.
Thật ra tôi cũng không yếu đến thế, kể từ khi ngắm sao với Thương Mục Kiêu, tôi cảm thấy dù là sức khỏe hay tinh thần cũng cứng cỏi hơn hẳn.
"Ò." Dương Ấu Linh bĩu môi nhảy xuống khỏi xe lăn, ôm bé thỏ bông ngồi xuống ghế riêng của mình.
Nghe nói con thỏ bông này là quà sinh nhật Thương Vân Nhu tặng cho nó. Cô nhóc có vẻ rất thích, mấy nay đi đâu cũng mang theo.
Thức ăn đều do Dương Hải Dương tự nấu, là món tự nấu nhưng hương vị rất ngon, ngon hơn cả thức ăn ngoài nhiều.
Vừa ăn tôi vừa chuyện trò dăm ba câu với Dương Hải Dương, chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-chay-het/168832/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.