Bàn ăn hình chữ nhật, tôi ngồi với Thương Mục Kiêu, Phương Kỳ Niên và Thương Vân Nhu ngồi bên còn lại. Ghế đầu bàn được dành cho Thương Lộc.
Thương Vân Nhu thực sự rất có gia giáo, tuy mặt mũi đã đen kịt lại nhưng vẫn không đuổi tôi ra ngoài, vẫn như mọi ngày gọi người hầu dọn bàn và bát đũa, đối xử với tôi như một vị khách bình thường.
Tôi thực sự không muốn ở lại, nhưng tôi thậm chí không biết cửa ra ở đâu, muốn đi cũng không được, vì vậy tôi đành phải nuốt sự xấu hổ, im lặng xem tình hình.
"Đồ cú có gai, ai cho phép anh đụng vào đồ của tôi?" Bữa ăn còn chưa bắt đầu, người hầu chỉ dọn một ít trái cây cho đỡ đói. Thương Mục Kiêu cắn một quả táo, chĩa chiếc nĩa kim loại về phía Phương Kỳ Niên phía đối diện, gằn giọng nói.
"Nó tự tìm đến tôi." Không thể tìm ra một lỗi gì trong trang phục hay cách trang điểm của Phương Kỳ Niên, đi lên cầu thang là có thể chụp ngay được cả bộ ảnh Mỹ nữ Trung Hoa Dân Quốc làm lịch treo tường, nhưng giọng nói thì rất trầm và nam tính.
Nếu cậu ta cũng nói chuyện với Dương Hải Dương bằng giọng như vậy mà Dương Hải Dương không nhìn thấy gì bất thường, thì tôi chỉ có thể nói rằng Dương Hải Dương quả nhiên là trai thẳng, nên mới không hề nghi ngờ giới tính của cậu ta.
"Trả lại này, đồ quỷ hẹp hòi." Dứt lời, Phương Kỳ Niên nâng Lòng Đỏ Trứng lên đặt nó xuống đất.
Trong phút chốc, con chó nhỏ vốn hiền lành và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-chay-het/1671337/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.