🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sáng sớm tỉnh dậy, Thương Mục Kiêu đã không còn bên cạnh. Rửa mặt xong đi vào phòng khách thì thấy cậu đã ăn mặc chỉnh tề, tay cầm cốc cà phê của cửa hàng tiện lợi, đang xoay người tỉ mỉ quan sát kính viễn vọng của Celestron.

Đã quen với bộ dạng nhàn nhã thường ngày của cậu nên tôi có chút bất ngờ khi thấy dáng vẻ chuyên nghiệp thế này.

Thấy tôi tỉnh dậy, cậu chỉ tay vào phòng ăn nói: "Điểm tâm ở trên bàn nhé."

Tôi khẽ gật đầu, đi đến bàn ăn, trước khi rời khỏi còn dặn dò một câu: "Đừng có nhìn lung tung đó."

Bữa sáng là một phần ăn kiểu Mỹ cổ điển, thịt xông khói, trứng rán, xúc xích cùng một tách cà phê.

Tôi không thích uống cà phê đắng nên tự pha cho mình một tách Earl Grey, vị trà đen quyện với hương cam Bergamot thoang thoảng chảy qua cổ họng khiến bộ não còn đang hỗn loạn của tôi dần tỉnh táo lại.

"Kính viễn vọng dùng tốt chứ?" Thương Mục Kiêu đi vào phòng ăn, vừa nói chuyện với tôi vừa dùng nĩa gắp một miếng trứng cho vào miệng.

Tôi không ngờ cậu lại tiến gần như vậy, giật bắn mình, phản ứng chậm mất nửa nhịp mới đáp: "À, vẫn tốt."

"Đây là quà em dùng tiền mua cho anh đó, cả đời này cấm anh vứt nó đi, nhớ chưa?"

"Tiền của em?" Trước đó tôi cũng từng nghĩ, Thương Mục Kiêu mới hai mươi tuổi, chưa tốt nghiệp chưa công ăn việc làm, cứ cho rằng trong nhà có tiền thì cũng là tiền trong nhà, cậu tiêu ba trăm ngàn, thật sự rất có cảm giác tội lỗi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-chay-het/1671336/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chẳng Cháy Hết
Chương 36: Cậu thật sự muốn chết mà
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.