Xét về tội trạng, Tam-tài-đại-phú đáng bị trảm bảy lần với đủ loại vô lễ và gian dối. Cuối cùng sau một hồi nâng lên hạ xuống – đương nhiên là Uyển Dư giả bộ suy nghĩ, chốt lại ba người họ sẽ quay trở lại công việc trước kia, và phải làm không công trong ba năm.
Không có tiền, lại còn sống không lương... như vậy chính là bóc lột. Bao lần ba người muốn bỏ trốn khỏi Hoa Thanh quốc nhưng lại đồng loạt bỏ ý định này, cũng vì cả ba người họ... đều có thứ gợn trong lòng, mà cái gợn này chính là sự tồn tại của ba vị tiểu thư.
Mình bỏ đi như vậy cô ấy có buồn không? – Quốc Thành.
Cô ấy ít nói, vẫn nên có mình bầu bạn! – Bân Bân.
... Lắm lúc mình thực sự chỉ muốn ở gần cô ấy... - Tư Duệ.
Lửa gần rơm chính là như vậy...
Ý niệm trở về thực tại, thực sự đã bị gác sang một bên... dù sao với hoàn cảnh như bây giờ vẫn là không thể, chứ chưa xét đến vấn đề muốn hay không muốn.
*-*-*-*-*
Hôm nay đồng thời cả ba nữ chủ tử đều không ở phủ, cũng chẳng nói chẳng rằng, cứ vậy mà biến mất nên Tam-tài-đại-phú hết sức sốt ruột. Bân Bân cùng Quốc Thành không phải vệ sĩ, không thể kè kè sát cạnh như Tư Duệ đối với Quận chúa, nhưng đến Tư Duệ cũng gặp cảnh tương tự thì hết sức đáng ngạc nhiên.
Chỉ là trùng hợp, ba người vốn quen ríu rít bên cạnh ba nàng họ, nay không thấy ba nàng thì buồn chán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-vuong-hoa-thanh-xu/2654855/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.