Uyển Dư, Minh Viễn, Tuyết Y thưởng trà. Hôm nay ba nàng cũng có thể trở lại là bản thân những ngày trước: thư thái tận hưởng, trong lòng còn có thêm sự vui vẻ.
Các nàng thích sự ồn ào này.
"Nhưng có một điều ta vẫn chưa hiểu, Lâm Bân Bân hắn sẽ phải nghĩ là chính chúng ta bày mưu sau khi biết đây là kho báu giả chứ!?" Tuyết Y hiếu kỳ, "Chuyện thực sự vẫn theo kế hoạch sao?"
"K-Khoan đã Duệ, bỏ cây kiếm xuống!!!"
"Có một chuyện nằm ngoài kế hoạch, còn lại thì cũng không có gì khác, nên là... Phải, vẫn theo kế hoạch!" Uyển Dư cười đáp.
"Tôi giết, giết hết, LŨ KHỐN KIẾP!!!!"
"Là chuyện Lâm Tư Duệ nhiễm phong hàn!?" Minh Viễn nâng mày.
"Cậu mới khỏi bệnh, đừng vận động!!! TRA KIẾM VÀO NGAY!!!"
"Ừm. Vốn dĩ là Tam-tài-đại-phú sẽ dùng số ngân lượng đó làm chuyện riêng của bọn hắn và bị truy nã vì số ngân lượng giả. Nhưng việc Tư Duệ đổ bệnh khiến hai người kia lo cho sức khoẻ của nàng trước tiên, cầm ngân lượng đi mua thuốc, rồi vô tình bị tiểu hài tử đó trộm. Ai mà ngờ tiểu hài tử đó rất giỏi, biết được ngân lượng giả, thậm chí đem ném trả lại Lâm Quốc Thành và không ngừng mắng chửi hắn. Một điều như vậy là sai tiên liệu, nhưng vẫn không thay đổi quá nhiều!" Uyển Dư chậm rãi phân tích.
"C-Cậu chém rách áo tôi... Cậu làm thật sao? ĐỒ ĐIÊN NÀY LÀM THẬT SAO???"
"Là thế này..." Minh Viễn biết Tuyết Y vẫn nửa không hiểu gì thì giúp giải thích nốt đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-vuong-hoa-thanh-xu/2654860/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.