Sau ngày hôm đó, Mục Gia Liệt bỗng nổi cơn điên, tình thương của người cha trỗi dậy khiến hắn vào vai một vị cha già, dốc sức dốc lòng chăm sóc con gái nhỏ.
Tô Liên Dĩ nhìn chén tổ yến trước mặt, sắc mặt khó coi vô cùng.
Một tuần nay, ngày nào Mục Gia Liệt cũng cứng rắn, cương quyết bắt cô phải ăn tổ yến, mặc cho cô phản đối. Tô Liên Dĩ không biết hắn lên cơn điên gì, nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn thuận theo.
"Vợ ơi, em có muốn ra ngoại ô thăm thú không?"
"Anh rất rảnh sao?"
Tô Liên Dĩ nhìn người đàn ông ngồi trên xe lăn đang lắc lư qua lại trước mặt mình, thở ra một tiếng đầy bất lực.
"Không rảnh." Mục Gia Liệt thành thực đáp: "Nhưng anh muốn ở cùng em, bồi dưỡng tình cảm."
Tiện thể... chăm sóc em luôn.
Tô Liên Dĩ hơi sửng sốt một chút.
Phàm là người có não, ai cũng biết người đứng ở địa vị cao như Mục Gia Liệt bận trăm công nghìn việc. Nhưng hắn lại sẵn sàng bỏ ra một tuần lễ quý báu chỉ để ở bên Tô Liên Dĩ, cùng cô làm nhưng công việc hết sức bình thường của một đôi vợ chồng trẻ.
Tô Liên Dĩ hít hít cái mũi đỏ ửng, ngoan ngoãn ăn hết chén tổ yến rồi mới mỉm cười với Mục Gia Liệt: "Em muốn đến cục dân chính."
...
Mục Gia Liệt và Tô Liên Dĩ kết hôn chớp nhoáng. Cả hai đều đồng ý không tổ chức hôn lễ mà chỉ đi lĩnh chứng.
Mục Gia Liệt lựa chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-troi-goc-be-deu-la-em/2812789/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.