Mục Gia Liệt nhìn Tô Liên Dĩ với vẻ nghiền ngẫm.
Ôm ngang thắt lưng Tô Liên Dĩ, hắn cảm nhận được tần suất run rẩy nhè nhẹ của cô.
Con ngươi màu hổ phách hơi tối đi.
Hắn... quả nhiên vẫn là dọa sợ cô rồi.
"Không đụng vào chúng nữa." Mục Gia Liệt hơi dùng lực, để Tô Liên Dĩ ngoan ngoãn ngồi trên đùi mình, chậm rãi thở ra một hơi: "Tôi đưa em rời đi."
"Được."
Tô Liên Dĩ thở phào, cũng rất phối hợp, vòng tay ôm lấy cổ Mục Gia Liệt khiến hắn nhất thời sửng sốt.
Đến khi xe lăn rời khỏi tầng hầm, Mục Gia Liệt mới rũ mắt nhìn Tô Liên Dĩ, khẽ cười một tiếng: "Em đang câu dẫn tôi sao?"
"Em câu dẫn chồng em mà." Tô Liên Dĩ mỉm cười, đôi mắt hạnh lóe lên ý cười: "Có gì không được sao, chồng yêu?"
"..."
Mục Gia Liệt: "!!!"
Mục Gia Liệt cảm thấy bản thân hít thở không thông, trái tim như bị ai đó bóp chặt. Tay chân hắn lóng ngóng, sắc mặt thoáng chốc đỏ bừng vì thiếu dưỡng khí.
Tô Liên Dĩ trợn mắt, lập tức siết lấy bả vai Mục Gia Liệt, lay người hắn một cách thô bạo. Cô khẽ gầm lên: "Hít thở, anh mau hít thở cho em!"
Thấy sắc mặt Mục Gia Liệt càng lúc càng tệ hơn, Tô Liên Dĩ cảm thấy bản thân sắp điên lên rồi, đầu óc loạn thành một đống. Cô không chút do dự cho hắn ăn một cái bạt tai.
Chát!
Cảm giác đau rát truyền đến từ má khiến lí trí đang dạo chơi trên thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-troi-goc-be-deu-la-em/2812791/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.