Ầm!
Đại môn Cổ gia bị đạp tung. Lính gác cổng còn chưa kịp hoàn hồn thì lại bị thêm một phen hồn phi phách tán. Lý do là bọn hắn nhìn thấy bóng người đang tiến vào sân trước Cổ gia.
Người này dáng dấp mảnh khảnh, đường cong uốn lượn, đồi núi chập chùng, nhan sắc đủ yêu kiều để câu hồn nam nhân cửu giới, nhưng đôi mắt nàng lúc này lại vô cùng sắc bén, ẩn ẩn có huyền quang cuồng bạo lưu chuyển trong đáy mắt sâu thẳm.
Trên thực tế, không chỉ trong đáy mắt, mà hiện tại bên ngoài, trên người nàng cũng là nộ khí trùng thiên, huyền khí màu xanh biển cuồn cuộn bộc phát, không đè nén thu liễm chút nào.
Đây là Cổ Dạ Tuyết, vị đại tỷ vẫn luôn yêu thương, bảo bọc Cổ Tước.
Đi hỏi khắp Thịnh Hoa thành, ai ai cũng sẽ miêu tả Cổ Dạ Tuyết là một nữ hài tử ôn nhu dịu dàng, là tiên nữ không nhiễm bụi trần trong trí tưởng tượng của mọi người. Nhưng hiện tại thì hoàn toàn không giống với lời miêu tả kia. Lúc này, cả Cổ gia đều là tránh xa nàng tám trăm thước, không ai dám mở miệng thở mạnh một tiếng, ngay cả mấy vị trưởng lão tu vi khó lường cũng không hiểu vì sao bản thân không dám nhìn thẳng mặt nàng, phải né đi ánh mắt kia.
Ngày thường, chuyện gì nàng cũng có thể mỉm cười bỏ qua, vì gia tộc, đồng thời cũng vì không muốn lôi kéo rắc rối đến Cổ Tước. Nhưng hiện tại thì tốt rồi, cái mấu chốt kia trong lòng nàng cuối cùng bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-de/2205364/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.