- Ta không cam lòng!
Trong hư không vô tận, Cổ Tước ở trước mặt một lão giả râu tóc bạc trắng gầm lên. Mà lão giả kia cũng không tỏ ra giận dữ, chỉ vuốt mặt thở dài thườn thượt, có vẻ vô cùng bất đắc dĩ.
- Tiểu tử, ta cũng không cam lòng, nhưng nếu bây giờ ngươi chết thì linh hồn của ta nhất định bị móc ra khỏi ngọc bội, sau đó bị nhét vào trong thân thể của ngươi, cho dù ta vận dụng linh hồn lực ra ngăn cản cũng không làm gì được loại dị thuật quỷ quái này...
Lão giả vừa than thở vừa giải thích:
- Lại nói, nhập thể ngươi rồi, một cái xú danh đi bắt nạt chiếm xác tiểu bối, ta là gánh không nổi. Cho nên bản thân lão phu cũng không thèm cái thân thể này của ngươi!
- Ta... Ta không thể cứ như vậy chết đi!
Cổ Tước nghiến răng, siết nắm tay nói ra:
- Cho là ta nhất định chết, cũng không thể giao thể xác cho ngươi được!
- Vậy ngươi muốn sao đây? Ngươi ta đều không làm gì được thứ dị thuật hỗn đản này.
Lão giả bất lực hỏi.
- Làm sao ta biết được a!
Cổ Tước vò đầu bứt tai cằn nhàn:
- Làm sao ta biết được miếng ngọc nát kia có phong ấn linh hồn Tiên Vương cổ đại chứ!
Cách đây không lâu, Cổ Tước nhặt được một miếng ngọc nát bên bờ sông. Nó chỉ tình cờ trôi dạt vào bờ chỗ hắn đang luyện võ nên tiện tay bỏ túi luôn. Ai ngờ được đây là cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-de/2205367/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.