☆Editor: Thủy Nhược Lam
“Anh hẳn là nên trói cả chân em lại.” Cal khó chịu ôm miệng mình, dáng vẻ vừa đáng thương vừa quẫn bách. Anh đứng ở cuối giường, dựa vào trụ giường,màn giường rũ xuống bên người anh, anh không kiên nhẫn hất màn giường ra đi qua một bên.
“Anh có thể lấy ga giường trói chặt tôi lại như xác ướp, sau đó ném vào trong quan tài để bảo tồn.” Hình tượng cảu tôi so với anh không tốt hơn bao nhiêu, tóc dài xõa cả vào trong miệng. Váy ngủ bị vén lên, làn váy bị kéo lên trên đùi. Đầu Cal cúi xuống nhìn theo làn váy của tôi, nhìn thấy hai cái đùi trắng bóc.
“Còn nhìn nữa tôi móc mắt anh ra.” Tôi lạnh lùng nói, vốn kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, tôi còn nghị bị trói chặt như vậy thì cố gắng diễn một người bị bắt cóc, miễn cho không cẩn thận bị ném xuống biển. Nhưng tôi phát hiện mình không có hàm dưỡng tốt như vậy, lần đầu tiên nghĩ muốn nhấn đầu một người vào trong bồn cầu nhà vệ sinh. Tôi lập tức duỗi chân ra, dùng ngón chân kẹp lấy một góc mép váy, lại nhẹ nhàng mà kéo thẳng làn váy.
Cal Che miệng lại, khóe mắt giật giật, tầm mắt dính chặt lên ngón chân tôi, thẳng đến khi tôi kéo làn váy che phủ đến mắt cá chân, anh đến chết cũng không hối cải mà nhìn tôi chằm chằm.
Gặp qua người không biết xấu hổ nhưng chưa từng thấy tên biến thái như thế này, quả thực chính là mặt người dạ thú.
“Em là một cô nhi, hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chan-ai-vinh-hang/2511474/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.