Phan Việt nhìn Tiểu Đào ôn nhu hỏi:
“ Tiểu Đào, em đói chưa?.”
Anh nói mới làm cô cảm thấy cái bụng mình đang đói thực sự, cô nhẹ nhàng gật gật. Chỉ vì quá lo lắng cho lần trở về này nên cô không có tâm trạng cho việc ăn uống, bây giờ thì thoải mái nên bụng cũng bắt đầu co quắp. Thấy thái độ của cô như vậy, anh mỉm cười sau đó trao đổi vài câu với lão Minh. Hai nhân viên nhanh chóng đẩy khây đồ ăn ra, sau đó họ sắp xếp đồ ăn đâu ra đó trên bàn.
Rất nhiều dĩa thức ăn theo kiểu châu âu được bài trí hết sức tinh tế, nó khiến tiểu đào bị cuốn hút thật sự. Cô từng làm đầu bếp phụ hai năm, cũng biết cách trang trí thức ăn theo văn hóa người Nhật và người Hàn và một vài nước Châu Á. Nhưng để tạo nên một món ăn châu âu như thế này, thì không phải là một việc đơn giản. Vì nó đòi hỏi đầu bếp cần phải tỉ mỉ và có trình độ chuyên môn cao, chưa hết họ còn phải am hiểu văn hóa thuần chính của nhiều quốc gia.
Thanh Hằng thấy biểu hiện của Tiểu Đào như vậy, càng tỏ vẻ khinh bỉ hơn:
“ Đúng là cái thứ nhà quê, chẳng hiểu sao cậu chủ lại thích loại người rẻ tiền này.”. Thanh Hằng suy nghĩ trong lòng nếu so sánh giữa cô và Tiểu Đào, thì cô hấp dẫn hơn Tiểu Đào nhiều, đường cong của cô hoàn mỹ hơn, các bộ phận cũng to hơn và mông cũng đầy đặn hơn. Cô mặc định tình dục đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-nhe-vao-moi-em/2629377/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.