Ngồi trong xe, Phan Việt chỉ tay về những đoàn người đang đi bộ vào sân vận động Santiago Bernabéu:
“ Tiểu Đào em nhìn kìa!”.
Cô liếc nhìn ra bên ngoài theo hướng tay của anh, một quang cảnh khủng khiếp đập vào mắt cô ngay lập tức. Từng dòng người như kiến đang di chuyển từ khắp mọi phía đổ về sân vận động, người da đen, da trắng, da vàng đều có đầy đủ không thiếu một ai. Trang phục của các cổ động viên mặc trên người cũng rất đa dạng, áo cầu thủ, áo câu lạc bộ, áo đội tuyển quốc gia… Đủ các loại màu sắc không khác gì ngày hội truyền thống của Tây Ban Nha.
Nhưng có một sự khác biệt khiến Tiểu Đào nhận ra, phần lớn các cổ động viên ở đây đều mang trên mình đồ màu trắng. Người nào người nấy khuôn mặt cũng rạng ngời vui vẻ, như thể họ là những người du ca mang trên mình niềm kiêu hãnh bất diệt. Họ cùng quàng tay nhau vừa đi vừa ngân nga bài hát:
De las glorias deportivas
que campean por España,
va el Madrid con su bandera
limpia y blanca que no empaña.
Club castizo y generoso,
todo nervio y corazón,
veteranos y noveles,
veteranos y noveles,
miran siempre sus laureles
con respeto y emoción….
…
Lời ca vang dội đến nỗi ngồi trong xe Tiểu Đào cũng có thể nghe được, cô rùng mình thốt lên:
“ Woa! Không khí này thật cuồng nhiệt!”
Phan Việt mỉm cười rồi nhìn cô nói:
“ Em có biết họ được gọi là gì không?”
“ Em không biết.”. Cô chu miệng trả lời gọn tưng.
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-nhe-vao-moi-em/2629367/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.