Ngồi trong xe chờ đợi trận đấu kết thúc gần hai tiếng đồng hồ, tên cận vệ hiếu kỳ nhìn lão Minh nói:
“ Anh Minh, anh không thấy kỳ lạ sao?”
“ Kì lạ gì?” Lão Minh nhíu mày khó hiểu nhìn qua.
“ Thì sếp Việt đó, lúc mới nhìn thấy người phụ nữ này đang ngũ, anh Việt hình như đã thích rồi.”
Lão Minh nghe vậy buồn cười, lấy tay cốc đầu tên cận vệ:
“ Cậu bị ngốc à, cái đó gọi là tiếng sét ái tình đấy. Chưa yêu ai thì nên tập cách yêu đi.”
Tên cận vệ ôm đầu xoa nhăn mặt, lập tức phản bác lại: “ Không phải anh cũng chưa có người yêu à.”
“ Cái gì?”.
“ Cậu mới nói cái gì?”. Lão Minh nghe xong, khuôn mặt tức giận đỏ bừng bừng, ánh mắt sắc lẹm như muốn ăn tươi nuốt sống tên cận vệ, đây là một trong những nỗi đau mà khiến lão không muốn ai nhắc đến.
Tên cận vệ cảm giác được mình chọc phải ong vò vẽ, liền mở miệng cầu xin:
“ Anh Minh tha mạng, em lỡ lời.”
Lão “ Hừ” một tiếng, liếc nhìn ba tên cận vệ còn lại. Bọn họ ngay lập tức hiểu ý, liền kéo tên kia về phía sau ghế hành quyết.
“ Bụp, bụp. A..A..”
“ Nhẹ tay, đồng nghiệp A, A nhẹ tay thôi.” Tên cận vệ đau đớn giơ tay cầu xin.
Nhìn thấy màn này khiến tâm trạng lão vui vẻ trở lại, ra hiệu cho mấy tên đó dừng lại.
“ Thôi được rồi, dừng tay đi.”
Lão quay đầu mỉm cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-nhe-vao-moi-em/2629369/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.