Đôi mắt đen láy của Vân Hi lúc đầu mở to vì khó thở, sau đó y dần lịm đi, nước mắt cứ thể chảy ra và trôi ngược lên thái dương do Cố Hải Đăng đâm vào quá mạnh. Cơ thể Vân Hi cũng theo từng động tác đâm thúc mà bị huých dần lên trên, cổ và đầu không còn chỗ để dựa bị đẩy hẳn ra ngoài mép bàn. Thế giới vốn dĩ đã nhạt màu dường như càng thêm quay cuồng và chao đảo trước mắt Vân Hi. Y chỉ thấy những mảng màu đen, đỏ và trắng lẫn lộn vào nhau, điên loạn đến mức làm người ta sợ hãi. Thế nhưng dù phải trải qua cảm giác kỳ dị đến thế thì xúc cảm đau đớn trên thân thể vẫn chẳng hề thuyên giảm dù chỉ một chút, thậm chí càng thêm khủng khiếp.
Nơi tư mật của Vân Hi căng cứng và siết chặt lại, bao bọc lấy một phần thân thể của kẻ phía sau. Mặc dù y bài xích hành động của Cố Hải Đăng đến cùng cực nhưng mỗi lần bị xâm hại, cơ thể đều theo phản xạ mà cứng đờ vì đau, khiến nơi tư mật cứ thế mà co bóp chặt chẽ, làm cho kẻ độc ác và tàn nhẫn đó càng thêm sung sướng. Cố Hải Đăng lúc này cũng vậy, việc nơi đó của Vân Hi mút chặt lấy phân thân của hắn khiến Cố Hải Đăng có ảo tưởng rằng đây là do y đang muốn lấy lòng. Mỗi lần Cố Hải Đăng rút thứ của mình ra phân nửa, cửa động liền hút chặt lại, phần da non mềm xung quanh tựa như một cái nút cao su dẻo, quấn chặt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-day-thuong-dau/3570501/chuong-36-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.