Cú thúc sâu và mạnh bạo, không chút tiếc thương kéo Vân Hi trở về với thực tại tàn khốc. Y mở to hai mắt và những giọt lệ cứ thế ứa ra, chảy dài xuống cằm, hoà lẫn với chất lỏng màu đỏ của máu và rượu vang nhập ngoại, tựa như sắc đỏ của hoa hồng bung nở.
Cố Hải Đăng khi làm tình cũng tàn độc chẳng hề kém cạnh gì Tống Tử Đằng. Hắn dường như không hề quan tâm xem đối phương cảm thấy thế nào mà chỉ chăm chăm vào dục vọng của bản thân, muốn nhanh chóng thoả mãn phần tàn độc sâu kín. Hoặc là, Tống Tử Đằng và Cố Hải Đăng đều cực kỳ để tâm, chỉ có điều sự đau đớn và kháng cự của Vân Hi tiếc thay lại khiến họ cảm thấy hứng thú và muốn chà đạp y nhiều hơn.
Đôi môi của Vân Hi hơi hé mở, phát ra những tiếng nức nở vỡ vụn như đống thủy tinh sắc nhọn trên mặt bàn kính. Một số miếng ghim vào mắt và da thịt mỏng manh, một số khác dính trên mái tóc đen nhánh, đâm cả vào da đầu khiến Vân Hi đau nhói. Nhưng bị thủy tinh găm vào da thịt còn không khiến Vân Hi khổ sở bằng việc bị thứ cương cứng và nóng rực kia không ngừng đâm thúc vào nơi tư mật. Cảm giác nhục nhã và không thể phản kháng khiến Vân Hi chỉ muốn chết đi, y muốn tan ra như khói mây, để cho từng tấc da thịt bị vấy bẩn này không để lại nơi trần thế dù chỉ là một chút vết tích nhỏ nhoi. Tốt nhất là xóa sạch những ký ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-day-thuong-dau/3570500/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.