Tống Tử Đằng rời trang viên của Tống lão gia, đi tới cánh rừng lân cận thì dừng xe, thô bạo lôi Vân Hi đang mê man trong xe ném xuống đất, sau đó mở cốp xe lấy ra một đoạn dây thừng dài mét rưỡi, trói mỗi bên tay của y lại cùng với một bên cổ chân. Khi động đến phần cổ chân đã bị bẻ gãy vụn, Vân Hi từ trong đau đớn tỉnh lại, nhìn thấy hành động của Tử Đằng lập tức kinh hoàng, ra sức dãy dụa, nhưng vì chân trái đã bị trói lại cùng với tay trái, chân phải bị bẻ gãy, phản kháng cũng vô ích, chưa tới hai giây, tay phải của y đã bị Tống Tử Đằng bẻ ngược ra sau, năm ngón tay cùng lúc bị bẻ ngoặt lại, co quắp biến dạng.
"Aaaaa... đau... đau quá..."
"Còn chống đối tôi, lần tới là tay trái."
Vân Hi ứa nước mắt, lúc này y mới nhận ra tầm nhìn của mình nhạt nhoà bất thường, còn liên tục đau nhói như bị kim châm, có lẽ lúc bị Tống Tử Đằng dúi đầu xuống sàn nhà, mảnh sứ vỡ đã ghim vào mắt rồi.
Có lẽ sẽ mù chăng? Mà mù hay không... cũng đâu quan trọng gì nữa...
"Có vẻ cổ họng cậu hết sưng viêm rồi nhỉ?"
Nghe Tống Tử Đằng hỏi câu này, Vân Hi không nghe ra sự quan tâm, chỉ cảm thấy mùi nguy hiểm làm người run rẩy. Quả nhiên, Tống Tử Đằng nhanh chóng bẻ gãy cành cây gần đó, cũng không quản lá cây hình răng cưa sắc lẹm, không cẩn thận lướt qua da thịt cũng có thể đổ máu, mà bóp miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-day-thuong-dau/3570483/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.