Không biết qua bao lâu, Tống Tử Đằng mới cắt đứt dây thừng, Vân Hi đột nhiên không còn điểm tựa, rơi phịch xuống mặt đất. Khuôn mặt xinh đẹp lúc này ngoài lấm lem bụi bẩn, còn bê bết máu tươi, khoé môi rách toạc do bị cành cây chọc vào, nhìn thảm thương không chịu nổi.
Tống Tử Đằng nhếch môi nhìn y co rụt người lại trong đau đớn. Hắn rút mạnh cành cây ra, một lần nữa kéo xuống khoá quần. Kẻ ngu ngốc nhất cũng biết tiếp theo Tử Đẳng định làm gì.
Không được, không chịu nổi nữa!
Cơ thể gầy gò run rẩy co rụt lại, cố gắng lùi về phía sau chạy trốn. Nhưng cả người bị trói chặt cùng với tay chân bị đánh gãy chẳng khác nào người tàn phế, liệu có thể trốn được bao xa? Rất nhanh Vân Hi bị Tử Đằng bắt được, thô bạo nắm tóc, nhét thẳng cự vật vào tận sâu trong cuống họng.
"Ư... ư... ưm..."
Vân Hi ngoài đớn đau chỉ còn đau đớn. Côn thịt của Tử Đằng cứng rắn, thô bạo và đáng sợ gấp trăm ngàn lần, mỗi lần đều đâm sâu vào rồi mới rút ra, liên tục va chạm vào vết thương trong khoang miệng. Vân Hi cảm giác môi mình sắp bị thứ to lớn nóng bỏng này đâm đến rách.
Bắn toàn bộ tinh dịch vào trong miệng y xong, Tống Tử Đằng mới rút ra, nhưng phân thân vừa xìu xuống đã nhanh chóng cứng lại, hiển nhiên chỉ phát tiết trong miệng thứ tiện nhân này là chưa đủ thoả mãn hắn.
Tách hai bắp đùi Vân Hi đã phồng rộp do bị bỏng, Tống Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-day-thuong-dau/3570484/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.