Anh bước vào một quán cà phê thì liền có một bàn tay vẫy lại, là Nhã Tịnh.
Anh bước đến rồi rồi ngồi xuống ghế đối diện, một nhân viên phục vụ bước ra.
" Anh hai, anh muốn uống gì? " Nhã Tịnh nhìn vào menu rồi ngước lên hỏi.
" Iced Americano là được " Anh đáp nhanh gọn.
Người phục vụ nhận đơn xong liền rời đi. Khi chỉ còn lại anh và Nhã Tịnh thì cậu bắt đầu trách : " Em đến đây rồi mà có vẻ hình như anh không chào đón lắm nhỉ. Căn nhà khi trước gia đình chúng ta ở mà bây giờ anh lại bắt em ra khách sạn ở là như thế nào, anh không biết một cô gái ở một mình trong khách sạn nguy hiểm thế nào đâu "
Ly cà phê đã nhanh chóng được mang ra, anh nhấp liền một ngụm rồi hỏi : " Vậy rồi em về đây có việc gì? "
" Gặp mặt bạn thời đại học rồi sẵn tiện gặp anh luôn "
" Anh biết " Anh đáp thản nhiên, dường như anh đã biết trước rồi vậy.
Dù có là người nhà nhưng trước giờ cậu vẫn không thể hiểu anh nghĩ gì, nhưng từ nhỏ đến lớn sống chung với tính khí này của anh nên cũng quen và trở thành bình thường rồi nên cũng không có cảm giác gì lắm. Nghĩ rồi Nhã Tịnh chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, " Anh nên bỏ cái tính như kiểu mình luôn đi trước người khác thì mới thoát ế được "
" Em cũng bỏ tính bớt cằn nhằn đi, chưa 30 mà đã sắp thành bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259535/chuong-54.html