Lăng Phong Vũ nhìn đồng hồ: " Sắp đến giờ phẫu thuật rồi nên anh đi trước nhé"
" Tôi cũng sắp họp rồi nên đi đây." Anh quay sang cô tỏ ý cáo từ.
" À ừm, hai người làm việc vui vẻ nhé." Cô cười chào tạm biệt.
Khi hành lang không còn một bóng người, Vũ Hân mới bắt đầu lên tiếng: " xin lỗi nhé, tính tình con bé khi nhỏ không như thế đâu, tại dạo gần đây có nhiều việc xảy ra nên nó vẫn chưa chấp nhận được..."
" Không sao, nhưng nếu không phiền có thể chia sẻ cho tôi được chứ, không phải có ý tọc mạch gì đâu, chỉ là tôi thật sự muốn giúp bệnh nhân mà thôi..." Cô ngồi xuống chiếc ghế dài bên cạnh.
Vũ Hân cũng nhẹ nhàng ngồi kế bên cô, khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.
" Thật ra...lý do tôi xin nghỉ phép mấy ngày nay để lên toà án.... Ba mẹ chúng tôi đang làm thủ tục ly hôn, cũng sắp xong rồi. Vũ Vân đang điều trị ở nước ngoài vì điều này đã tức tốc về đây. Vốn dĩ tôi không định nói vì sợ bệnh tình của em ấy chuyển biến xấu, nhưng trong một lần họ hàng xa đã vô tình nói cho nó biết. Nó cũng giận tôi lắm, nhưng cũng đủ lớn để hiểu được vấn đề rồi..."
Cô lặng im nghe Vũ Hân nói, dường như trên người cô ấy đang phải gánh vác rất nặng nhiều việc. Một cô gái nhỏ phải mang trên người nhiều trọng trách như thế, không dễ dàng gì.
" Vậy...Vũ Vân định ở với ba hay mẹ? "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259502/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.