" Hả, Vũ Hân là chị của Vũ Vân? Vậy có nghĩa...cô cũng là con gái của giám đốc bệnh viện ư? "
Cô không thể giấu được sự ngạc nhiên của mình mà miệng há hốc ra. Hoá ra bên cạnh mình toàn là những nhà tài phiệt được sinh ra từ vạch đích, hoặc có khi phải bò lùi lại mới đến vạch đích. Giờ cô mới để ý cả "Vũ Hân" và "Vũ Vân" đều cùng mang họ "Vũ ", vậy mà trước đó cô lại không đoán ra.
" Nếu cô xuất thân như thế...vậy làm y tá làm gì...?"
Cô tò mò hòi, trước đây trên mạng cô cũng thấy rộ lên những tin như " chủ tịch giả vờ và cái kết" nhưng không ngờ nó lại xảy ra ở bệnh viện này.
" Ừm thì trước khi kế thừa sản nghiệp của gia đình thì tôi muốn lấy thêm nhiều kinh nghiệm ấy mà....xin lỗi vì đã giấu cô nhé, Mạn Mạn." Vũ Hân nhẹ nhàng cầm tay cô đầy chân tình.
Cô rụt tay lại, khi biết thân phận của Vũ Hân cũng không còn có thể tự nhiên như trước nên chỉ cười trừ, " Không không sao, tôi không để bụng đâu. Nhưng ngoài tôi thì ai đã biết được chuyện này rồi?"
Ánh mắt Vũ Hân liền hướng về phía anh và Lăng Phong Sở, cô thấy thế cũng quay lại nhìn.
" Chỉ có chị y tá trưởng, viện trưởng của bệnh viện, bác sĩ Lăng, giáo sư An và mới nhất là bác sĩ Mạn đây biết thôi..."
" Mới nhất là tôi? Ý cô là...hai người họ đã biết trước rồi à? " Cô hoang mang nhìn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259499/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.