" Bệnh nhân Vũ Hân ở phòng VIP sao lần kiểm tra này chỉ số sức khoẻ lại thấp hơn đợt trước nhiều vậy" Anh chau mày nhìn hồ sơ.
" Em ấy không chịu uống thuốc hay truyền nước gì cả nên.... "
" Vậy cô là bác sĩ mà không biết nên tìm biện pháp à? Sao lại để chỉ số sức khoẻ xuống thấp đáng kể như vậy. Như thế dù có tim hiến sẵn để phẫu thuật thì bệnh nhân cũng chẳng thể phẫu thuật được! "
Cô chưa kịp giải thích xong thì anh đã quát vào mặt cô. Thật ra cô cũng đã thử rất nhiều cách, ngày nào ra vào phòng của Vũ Hân để kiểm tra đến các vệ sĩ bên ngoài còn quen mặt mà chẳng soát người cô như những ngày đầu nữa.
Cô không biết phải giải thích như thế nào nữa, chỉ biết cuối đầu nhìn xuống dưới chân chờ anh giáo huấn tiếp thì Lăng Phong Sở liền nói giúp: " Bác sĩ Mạn đã biết lỗi rồi nên giáo sư An cũng đừng nghiêm khắc quá, lần sau em ấy nhất định sẽ làm tốt hơn thôi."
"Tôi dạy dỗ học trò của mình thì không đến lượt cậu lên tiếng." Anh ngồi trên ghế, chân gác hình chữ ngũ, tay dang rộng hai bên trông rất ngạo nghễ.
" Tôi chỉ không muốn em ấy bị áp lực thôi mà, dù gì đây cũng là lần đầu tiên em ấy phụ trách bệnh nhân phòng VIP...."
" Ồ, vậy ý của bác sĩ Lăng đây là tôi sai vì nghiêm khắc đúng chứ? " Anh chầm chậm liếc Lăng Phong Sở, đôi mắt mang sự lạnh lẽo đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259492/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.