Anh nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô như đang muốn dẫn đường. Dù cô không nhìn thấy khuôn mặt của anh, nhưng lại cảm thấy an tâm đến lạ. 
Một hồi mắt cô dần quen với bóng tối nên liền lò mò đẩy cánh cửa. Bên trong căn phòng cũng tối âm u chỉ có ánh sáng từ chiếc đèn điện ở ngoài sân chiếu qua khi cửa sổ, nhưng cũng không đủ để cô nhìn rõ. 
Ở bên ngoài tiếng mưa to hòa cùng âm thanh nện vào cửa sổ, hỗn hợp các loại thanh âm như tiếng sấm nổ. Một vệt sáng loá lên làm mọi vật rõ hơn trong chốc lát, có lẽ là sấm chớp ở bên ngoài chiếu vào. 
 Bỗng vừa hiện lên, trước mắt cô là một cô gái với mái tóc đen xoã rũ rượi mặc chiếc đầm màu trắng dài qua đầu gối đứng trên chiếc ghế giữa phòng, có một vật gì đó dài dài treo lơ lửng không trung nhưng cô vẫn chưa kịp nhận ra là gì thì không gian lại trở về một màn đen lạnh lẽo. 
Tất cả rất giống như " người đó " mà cô y tá đã miêu tả. 
 Tia chớp ở trên đỉnh đầu gầm rú trong không trung, giống như một tiếng, lại một tiếng đem bầu trời đánh nứt, bi thương rộng lớn hòa vào nhịp điệu của khung cảnh ghê rợn. 
Cô cố gắng nhìn rồi hình dung lại tất cả những gì vừa nhìn thấy để liên kết với nhau thì chợt liền nghĩ đến điều đó. 
" Không được! " 
Cô không nghĩ ngợi gì mà sà đến dưới chân ghế. Vệt sáng lại một lần nữa xuất hiện, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-yeu-anh/2259495/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.