Đêm giao thừa và tết nguyên đán năm nay phải dời lại vào cuối tháng hai do có hai tháng mười hai liên tiếp*.
(Tui hông hiểu đoạn này...)
Ngày dự sinh của Lâm Nhuận An là vào tháng ba, nhưng vì dạo gần đây đứa nhỏ trong bụng cậu rất hoạt bát nên bác sĩ đã dặn cả nhà phải cẩn thận nhiều hơn, em bé có thể ra đời sớm hơn dự tính.
Lâm Nhuận An lại rơi vào tình trạng chán ăn. Ngày nào cũng phải ôm cái bụng to, chân bị chuột rút thì thôi, đã vậy còn bị phù đến nỗi không mang được giày. Hơn nữa, omega thường xuyên bị đau eo đau lưng, nằm ngủ cũng không yên.
Nhưng dù vậy, mỗi lần Cố Tranh đau lòng hỏi cậu có vất vả hay không, có thấy hối hận không, Lâm Nhuận An đều sẽ chớp đôi mắt trong suốt đầy nước và nói, "Không vất vả đâu ạ, em tình nguyện mà."
Cậu là omega của Cố Tranh, sinh con cho hắn thật ra cũng là việc mà cậu cam tâm tình nguyện.
Cực nhọc tất nhiên cũng phải có, nhưng Cố Tranh cũng không khác gì cậu, đêm nào cũng mát xa cho cậu tới khuya. Hôm sau hắn còn phải dậy sớm để đến quân bộ làm việc, nhiều khi còn phải đi huấn luyện thực tế rất mất sức, chuyện này luôn khiến Lâm Nhuận An thấy băn khoăn trong lòng.
Nhưng mà đứa nhỏ trong bụng xem ra còn khá thoải mái, nó không màng gì tới việc Cố Tranh vuốt ve bụng mẹ nó rồi bảo, "không được ức hiếp mẹ nữa, đợi ba về xử lí con." Nhưng có những lần khi Cố Tranh tan làm về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-thich-em/1677283/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.