*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tuy Cố Tranh không có hút thuốc thật, nhưng đứng ở một chỗ ngùn ngụt khói như vậy trên người ít nhiều gì cũng sẽ dính một ít mùi thuốc lá.
Đã lâu rồi hắn không uống rượu, hôm nay xem như được thả cửa, chỉ là trong lòng vẫn luôn nhớ đến Lâm Nhuận An nên chỉ uống qua loa lấy lệ.
Đợi đến khi hắn về đến nhà thì bảo mẫu đã về rồi.
Trong nhà im ắng không một tiếng động, đèn cũng không bật, chỉ có một chút ánh sáng lờ mờ chiếu ra từ cái khe dưới cửa phòng ngủ, hơi men trong người Cố Tranh như bị nó soi không sót một chút gì.
Hắn rón rén đi vào phòng, trên giường lớn có một khối chăn hơi phồng lên, là omega nhỏ của hắn đang ngủ.
Trên người Cố Tranh còn vương mùi thuốc và rượu, nhưng hắn lại rất muốn đến hôn môi vợ mình một cái, thế nên mới từ từ mon men đến. Nước mắt trên mặt Lâm Nhuận An chưa kịp khô, vừa nhìn là đã biết vừa mới khóc xong, chỉ là đang giả vờ ngủ mà thôi.
"An An."
Khi nói chuyện với Lâm Nhuận An, lúc nào Cố Tranh cũng theo thói quen mà nhả chữ rất chậm.
Omega không cưỡng lại được, chậm rãi mở mắt ra.
Lâm Nhuận An đã dậy khoảng hơn một tiếng trước, dì bảo mẫu đã tan làm mà Cố Tranh vẫn chưa về nhà. Cậu vốn sợ ở nhà một mình, lúc đó trong nhà rất yên tĩnh, trong bụng còn đang nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-thich-em/1677278/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.