Vào tháng thứ ba của thai kỳ, Lâm Nhuận An vẫn không có bất cứ triệu chứng thai nghén nôn mửa như người ta thường nói. Mỗi ngày đều hi hi ha ha ăn uống thỏa thuê, bụng to lên mà chỉ làm omega có ảo giác rằng mình bị mập.
Thấy thế, mẹ cậu liền nhắc nhở cậu ăn ít lại một chút, không thể không quan tâm gì đến cân nặng.
Lâm Nhuận An hoàn toàn không đặt lời căn dặn ấy trong lòng, những chất dinh dưỡng có lợi cho bảo bảo thì nạp càng nhiều càng tốt, thế nên món gì cậu cũng không từ chối, ăn sạch láng.
Hiện tại tất cả đều rất suôn sẻ, bình an vô sự. Mọi người trong gia đình đều vây quanh xem cậu như bảo bối, Lâm Nhuận An được nuông chiều che chở đến sắp mụ mị đầu óc.
Thời điểm thai nhi được ba tháng rưỡi, vào một buổi sáng trong lành mát mẻ, Lâm Nhuận An đang làm đồ ăn sáng cho Cố Tranh, mùi dầu mỡ từ món chân giò hun khói chiên giòn xộc lên mũi khiến cảm giác buồn nôn trong người omega cuồn cuộn ập đến.
Cậu nhanh chóng tắt bếp, che miệng chạy vào nhà vệ sinh.
Cố Tranh đang chỉnh quân phục trước gương, hôm nay hắn phải đi họp ở thành phố lân cận nên omega không cần phải chuẩn bị cơm trưa cho hắn.
Đột nhiên hắn nghe thấy tiếng omega nôn mửa, trái tim lập tức co thắt lại, vội vàng chạy đi xem.
"An An?"
Người được gọi tên không đáp lại, cơn buồn nôn này đến quá đột ngột, nhất thời cậu có hơi không chịu nổi.
Cố Tranh rót một ly nước ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-thich-em/1677277/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.