"Cố tiên sinh, anh ăn thêm cái này đi."
Bụng Lâm Nhuận An đã lớn hơn nhiều, không thể nào tự đi siêu thị mua đồ nữa nhưng đối với chuyện bếp núc vẫn khá thành thạo.
Lúc chưa kết hôn với Cố Tranh, Lâm Nhuận An thường hay tự nướng rất nhiều bánh ngọt đủ mọi kiểu dáng. Bây giờ Cố Tranh không thích đồ ngọt, chuyện này đối với Lâm Nhuận An mà nói giống như một sự đả kích lớn.
Nhưng cậu ở nhà không có chuyện gì làm cũng sẽ tìm cách nghịch cái này cái kia, ngoài mấy cái bánh quy vị rau ra bây giờ cậu còn biết làm pizza nữa.
Tuy là vào lần sinh nhật trước Lâm Nhuận An cũng tự tay làm bánh kem cho Cố Tranh, hắn nể mặt cậu mới ăn một hai miếng, nhưng cùng lắm cũng chỉ là một hai miếng mà thôi, không bao giờ ăn nhiều hơn nữa, ngay cả khi Lâm Nhuận An tận lực làm nũng cũng vô dụng. Vì vậy nhân dịp này cậu đã đổi cho hắn một món mới, chính là pizza thịt xông khói phô mai.
"Được rồi, anh hiểu tấm lòng của em mà."
"Đừng mà, anh cho Lâm mỗ chút mặt mũi đi!"
Lâm Nhuận An có vẻ ngoài đúng kiểu một sinh viên, sự trẻ con vẫn còn đọng lại đâu đấy ở con người cậu, giọng nói cũng non nớt mềm mại. Nhưng ở chung với Cố Tranh lâu ngày, mưa dầm thấm lâu nên học được vài ba điệu đậm mùi "quan chức" của hắn.
"Thiếu tướng phu nhân mới là người nên cho Cố mỗ mặt mũi dó, anh thật sự không muốn ăn đâu."
Lâm Nhuận An nghe xong rất không cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-thich-em/1677279/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.