*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thật ra Cố Tranh đã đến thủ đô nhiều lần rồi, lần nào cũng vội vàng làm việc, họp xong liền lên máy bay quay về ngay, đây là lần đầu tiên hắn ở lại thủ đô lâu như vậy.
Lâm Nhuận An hài lòng càn quét hết quà lưu niệm trong công viên. Chẳng qua là những viên đá nhỏ nhiều màu được người bán gói trong bao bì xinh xắn mà thôi, mánh khóe buôn bán đó Cố Tranh biết tỏng nhưng không muốn vạch trần.
Hắn thích nhìn Lâm Nhuận An vui vẻ cười đùa như vậy.
Thích khoảnh khắc cậu nghiêng người đón lấy ngọn gió, đôi mắt trong veo kia dường như có thể gột rửa hết vạn vật trên thế gian.
"Cái này cho ba mẹ em, cái này để ở bàn làm việc của ba, chúc ba tiền vô như nước!"
Nhà Lâm Nhuận An quanh năm buôn bán nên Lâm Kiến Thành rất mê tín, năm nào cũng đi chùa lễ phật ở vùng sâu vùng xa, bái phật xong cũng sẽ quyên góp chút đỉnh. Lâm Nhuận An đến công viên địa chất này tất nhiên sẽ không quên sở thích của ba, cố ý mua một viên đá màu vàng kim tượng trưng cho tài lộc tặng ông làm kỷ niệm.
Cố Tranh nghe xong hơi mỉm cười, không nói gì.
Lâm Nhuận An đã sớm lên kế hoạch du lịch và ghi lại những nơi có đồ ăn ngon rồi, Cố Tranh cũng không có ý tưởng gì, để tùy cậu chọn lựa.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Nhuận An quần áo xúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-thich-em/1677264/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.