Cố Tranh tỏ vẻ nghiền ngẫm, sau đó hắn từ từ cúi đầu xuống giả vờ muốn hôn môi omega.
Lâm Nhuận An hoảng hốt liền lấy tay đẩy người kia ra, tim trong ngực đập thình thịch, cậu thật sự sợ hắn không kiềm chế được. Trong lúc xấu hổ, Lâm Nhuận An bèn ngồi xuống mép giường, cầm chiếc áo khoác mà Cố Tranh vừa ném lên giường lại, tay để không chẳng biết làm gì nên cứ vuốt ve chiếc áo rồi lại cuốn tay áo lên, cứ lặp đi lặp lại như vậy trong lúc hoảng loạn càng làm chiếc áo trở nên lộn xộn hơn.
Cố Tranh nhìn động tác của Lâm Nhuận An, thấy cậu vừa hoảng hốt vừa sợ hãi nên muốn đi qua giải thích một chút. Nào ngờ omega bị giật mình, lấy áo khoác của hắn che cơ thể lại, giống như làm như thế sẽ thoát khỏi được nanh vuốt của hắn.
"Anh đừng lại đây mà."
Giọng Lâm Nhuận An nghèn nghẹn. Chính cậu cũng không biết mình khóc lúc nào, cậu không phải là một đứa mít ướt, nhưng mà đôi khi cũng không không chế được tuyến lệ của mình.
Giống như vừa nãy.
Omega nhỏ người ngồi trên một chiếc giường lớn, tay đang cầm áo khoác của alpha, ánh đèn màu vàng nhạt hắt lên mặt Lâm Nhuận An làm gương mặt vốn trắng nõn như sứ nhuốm thêm vài phần nhu mì dịu dàng. Lông mi dài in bóng trên mặt, đôi mắt trong veo như hồ nước mùa thu nương theo ánh đèn càng trở nên diễm lệ. Vài sợi tóc bết vào trên mặt càng làm Lâm Nhuận An thêm yếu ớt động lòng người.
Cố Tranh ngắm đến hoảng, bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cham-cham-thich-em/1677263/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.