Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220
Chương sau
Lương Nhã Trân không nói gì, thật ra không phải vì oan ức như Đinh Vũ Bạc nghĩ. Mà cô đang nghĩ, tại sao Dương Tiêu lại ra ngoài ship đồ ăn? Tại sao anh còn muốn làm thêm nữa, chê mình trả lương thấp sao, hay là công việc nhàn nhã quá? “Này, ngây người ra thế, yên tâm đi, em không phải sợ nữa, có anh ở đây, từ nay anh ta sẽ không dám quấy rầy em nữa.” Đinh Vũ Bạc thề thốt bảo đảm với cô. Lương Nhã Trân hoàn hồn, dở khóc dở cười gật đầu. Đinh Vũ Bạc lại nói: “Em biết vì sao anh chọn ngày hôm nay để tới tìm em không?” Lương Nhã Trân lắc đầu. “Đồ ngốc, ngày mai là sinh nhật em, em quên rồi à?” Lời vừa nói ra, Lương Nhã Trân mới nhớ ra ngày mai đúng là sinh nhật mình. Năm nào sinh nhật của cô cũng gần với sinh nhật của bà nội nên quên mất. Đinh Vũ Bạc nở nụ cười vô cùng tự luyến: “Anh đã chuẩn bị cho em một món quà.” “Ngày mai cuối tuần em không phải đi làm, anh sẽ đích thân đến nhà chúc mừng em, chờ đi nhé! Vậy không làm phiền em nữa, mai gặp.” “Này!” Lương Nhã Trân còn muốn nói tiếp, vậy mà tên Đinh Vũ Bạc này đã đạp ga đi mất. Lương Nhã Trân hơi nhăn mày, tên này sao nói đến là đến hả. Cô vốn còn định bảo anh ta ngày mai đừng tới, cô không muốn nhìn thấy cái tên tự cho mình là tốt đẹp đó một chút nào. … Dương Tiêu trả xe xong cầm quà cho bà quay về công ty. Chiều tối, Dương Tiêu đến nhà trẻ đón Hinh Nhi trước, sau đó lái Maserati đi đón Lương Nhã Trân. Anh có ảo giác bản thân thực sự trở thành một người cha toàn thời gian rồi. Nhìn Lương Nhã Trân lên xe, Hinh Nhi vô cùng vui sướng. Mấy ngày nay, Dương Tiêu đều đón cô bé tan học, sau đó một nhà ba người cùng nhau về nhà, cô bé có vẻ rất thích như thế này. Nhìn nụ cười hạnh phúc của cô bé, Dương Tiêu cảm thấy tất cả đều xứng đáng. Lương Nhã Trân cũng cười nhẹ, xinh đẹp tuyệt vời. Thậm chí, khung cảnh này khiến cô tìm lại được cảm giác ấm áp đã lâu không có của gia đình. Nhưng mà, lúc ở trên xe cô liếc trộm Dương Tiêu rất nhiều lần. Cô muốn hỏi Dương Tiêu vì sao lén ra ngoài làm thêm nhưng lại không biết mở lời ra sao. “Muốn nói gì cứ nói thẳng.” Kết quả Dương Tiêu nói thẳng. Mặt Lương Nhã Trân hơi đỏ, vậy mà lại bị phát hiện rồi. Nhưng cô cảm thấy chuyện này là việc riêng của cá nhân Dương Tiêu, hai người cũng chưa phát triển đến mức cái gì cũng có thể hỏi. Thế là cô hỏi: “Cái túi đó là gì?” Dương Tiêu nhìn một cái, nói: “Quà sinh nhật của bà nội.” “Ồ, cha bảo anh chuẩn bị sao?” Dương Tiêu gật đầu, không nói gì. Nghe tới ba chữ “quà sinh nhật”, không biết vì sao, Lương Nhã Trân có một chút thất vọng. Đến sinh nhật bà nội Dương Tiêu cũng chuẩn bị quà, lại không chuẩn bị quà cho mình… Nhưng có lẽ anh ấy không nhớ sinh nhật mình là hôm nào nhỉ, nghĩ linh tinh cái gì thế Lương Nhã Trân… Hiếm khi có cuối tuần, về đến nhà Lương Nhã Trân đích thân xuống bếp. Không thể không nói, dù Dương Tiêu đã nếm qua tay nghề của nhiều đầu bếp giỏi nhưng tay nghề của người phụ nữ này cũng không hề thua kém. Một nhà ba người thêm Lương Minh Trạch, ăn uống vui vẻ. Đến tối, Lương Minh Trạch liên tục gọi điện thoại, dáng vẻ bận rộn. Hỏi ra mới biết, thì ra ông gọi điện cho vợ mình Trương Nguyệt. Nghe nói vì tại buổi tiệc nhà họ Lương hôm đó, Dương Tiêu hại Trương Nguyệt mất đi cậu rể giàu có Hàn Thiên Phong nên bà mới giận mãi. Bà liền về bên mẹ, không chịu về nhà khiến Lương Minh Trạch cũng rất khó xử. Lương Nhã Trân cũng không biết làm sao, còn Dương Tiêu lại không hề quan tâm mà chơi với Hinh Nhi. Sáng sớm hôm sau, vừa sáng ra biệt thự đã đón tiếp một vị “khách quý”. Nhìn chiếc xe này, mặt Lương Nhã Trân không chút cảm xúc, quả nhiên, Đinh Vũ Bạc đến thật rồi. Hỏi han ân cần Lương Minh Trạch xong, Đinh Vũ Bạc đi vào phòng khách. Rất nhanh, anh ta đã nhìn thấy hai người một lớn một nhỏ đang ngồi trước bàn ăn sáng. Đã là đàn ông, lại còn ngồi ăn cùng Hinh Nhi, anh ta lập tức nhận ra đó là ai. Bỗng nhiên, ánh mắt anh ta lộ ra vẻ chán ghét. “Sớm vậy đã tới rồi? Nhìn xem, có một kẻ tham ăn tham uống này.” Đinh Vũ Bạc mỉa mai nói một câu. Kết quả anh ta phát hiện, Dương Tiêu còn không thèm nhìn anh ta, bỗng chốc mặt anh ta tối sầm lại. Nhưng Hinh Nhi lại ngẩng đầu, chớp đôi mắt to tròn tuyệt đẹp hỏi: “Cha, chú kia là ai thế?” Dương Tiêu nhàn nhạt đáp: “Một kẻ xấu xí mà thôi.” “Cái gì, anh dám nói tôi xấu xí.” “Hai người muốn cãi nhau thì ra ngoài mà cãi, không được cãi nhau trong nhà tôi.” Lương Nhã Trân đi tới nhìn chằm chằm hai người đàn ông. Nhìn thấy hôm nay Lương Nhã Trân mặc đồ thường ngày, xinh đẹp ngọt ngào, Đinh Vũ Bạc không kiềm được lòng mình. “Nể mặt người đẹp Nhã Trân của chúng ta, không chấp nhặt với anh ta.” Đinh Vũ Bạc ngồi trên sô pha trong phòng khách, bắt đầu ba hoa chích chòe với Lương Nhã Trân và Lương Minh Trạch. “Chú Lương, hôm nào người này cũng qua đây xin cơm sớm vậy sao?” Đinh Vũ Bạc giễu cợt một câu, lườm Dương Tiêu một cái. Lương Minh Trạch sững người, nhìn con gái của mình, thầm nghĩ rốt cuộc người này có quan hệ gì với con vậy? Tại sao lại cảm thấy người này lại thù địch quá? Lương Nhã Trân tỏ vẻ không biết làm sao, nhún vai không nói gì. “À, thực ra, Dương Tiêu ở chung với nhà chú.” Lương Minh Trạch nói thẳng. “Cái gì!” Lời này vừa dứt, Đinh Vũ Bạc không chấp nhận nổi liền đứng lên, nhìn Lương Nhã Trân chất vấn: “Hai người ở chung rồi!?” Kết quả lúc này Hinh Nhi nói một câu: “Cha mẹ còn ở chung một phòng nữa~” Đinh Vũ Bạc hóa đá ngay lập tức… Không ngờ, người phụ nữ trong mộng của biết bao tên đàn ông ở Giang Thành này, lại sống chung phòng với một tên giao đồ ăn!? Nghe nói đến cậu lớn nhà họ Trần, Trần Khải Hoàng còn chưa được chung phòng với cô ấy! Sao một tên shipper rác rưởi lại có thể? “Nhã Trân, có phải anh ta ép em không? Em cứ nói đi, anh giải quyết thay em!” Đinh Vũ Bạc tức giận trừng mắt với Dương Tiêu. Khắp mặt Lương Nhã Trân đều là vẻ khó xử, cô thực sự không biết phải giải thích tình huống này như thế nào. Chỉ có thể đáp: “Chuyện này… Nói ra thì dài, trước tiên bỏ qua chủ đề này được không.” Nếu người trong cuộc đã nói vậy thì Đinh Vũ Bạc cũng không nên nói tiếp nữa, nhưng trong lòng anh ta vẫn không cam tâm. Nữ thần trong mơ của bản thân lại bị một tên shipper chiếm mất, dù thế nào anh ta cũng không chấp nhận được. “Đúng rồi Nhã Trân, lần này anh về nước đã nhậm chức tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Thần.” “Nếu em có khó khăn hay phiền phức gì cứ việc liên lạc với anh, chắc em vẫn giữ số điện thoại của anh nhỉ.” Đinh Vũ Bạc hăng hái nói, anh ta phải để tên shipper kia nhận thức được cách biệt giữa hai người. Lương Minh Trạch lại không nghĩ nhiều như vậy, tự nhiên nói thêm: “Tổng giám đốc? Vậy lương chắc cao lắm nhỉ.” Đinh Vũ Bạc tự hào cười tươi: “Chú Lương, cũng không tính là rất cao, một tháng hòm hòm sáu con số thôi.” “Sáu con số! Rất cao rồi đấy.” Anh ta nhìn Dương Tiêu một cái, đắc ý cười. “Phải xem là so với ai, nếu so với vài shipper thì đúng là con số mà cả đời họ cũng không đạt được.”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220
Chương sau