“Phải rồi, suýt thì quên mất.”
Đinh Vũ Bạc đột nhiên đứng dậy lấy trong túi ra một hộp gì đó, sau đó mở ra trước mặt mọi người.
“Nhã Trân, sinh nhật vui vẻ, đây là quà sinh nhật anh chuẩn bị cho em.”
Thấy bên trong có một sợi dây chuyền bạc mặt hình trái tim, Lương Minh Trạch có chút kinh ngạc, thứ này vừa nhìn đã biết không rẻ rồi!
Lương Nhã Trân cũng có chút sững sờ.
“Cảm ơn anh, nhưng thứ này đắt quá, em không thể nhận.” Lương Nhã Trân lịch sự nói một câu.
Cô không muốn nhận quà của Đinh Vũ Bạc, càng không nói đắt như thế này.
Kết quả Đinh Vũ Bạc trực tiếp đẩy chiếc hộp đến trước mặt Lương Nhã Trân, tình cảm nói.
“Nhã Trân, mấy năm rồi chúng ta chưa gặp nhau, đây là tâm ý của anh, cũng tượng trưng cho nỗi nhớ của anh với em suốt bấy lâu nay, em không thể không nhận.”
“Nhưng mà…”
“Đừng nhưng mà nữa, nhận đi, Đinh Vũ Bạc anh đâu thể giống như một số người nào đó, đến sinh nhật của Nhã Trân cũng không quan tâm, đến một món quà cũng không chuẩn bị?
“Một người đàn ông, đến một món quà cho người mình yêu cũng không có thì còn ra gì nữa?”
Đinh Vũ Bạc nói một mạch những lời đã tính trước, còn thi thoảng nhìn về phía Dương Tiêu.
Nhìn Dương Tiêu không nói một lời, anh ta không nhịn được mà cười, cho rằng tên shipper này chắc chắn tự ti rồi.
Nghe những lời này, tuy Lương Nhã Trân không ôm ấp bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-toi-la-chien-than/2584922/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.