Kể từ khi Kiều Bích Ngọc gặp Quách Cao Minh tại buổi bắn pháo hoa lần trước, cô đã nói sau này cô không muốn gặp lại anh nữa. Châu Mỹ Duy cũng cố gắng hết sức để không nhắc đến “Quách Cao Minh” hay “nhà họ Quách”, lại càng không dám đề cập đến hai chữ “đứa bé”. Tất cả mọi người đều giả vờ như không có chuyện gì xảy ra và dường như mỗi ngày trôi qua rất bình yên.
Có lẽ tình trạng bệnh của Kiều Bích Ngọc đang dần tốt lên, cô không còn trầm cảm như trước, thỉnh thoảng cô còn chủ động cùng Châu Mỹ Duy đi chợ mua đồ ăn và mua một số đồ dùng cần thiết hàng ngày. Châu Mỹ Duy đang rất nỗ lực tìm cách bồi bổ cho cô, mà Kiều Bích Ngọc cũng không từ chối sự chăm sóc này khiến cô ấy thở phào nhẹ nhõm.
Có thể tình trạng của Kiều Bích Ngọc đã được cải thiện. Gần đây Đường Tuấn Nghĩa ra ngoài thường xuyên hơn, dường như anh ta đang điều tra chuyện gì đó. Anh ta luôn đi sớm về muộn, thậm chí có lúc không kịp trở về.
“Bây giờ mình sẽ đến nhà họ Bùi một chuyến, một mình cậu ở nhà nếu có xảy ra chuyện gì thì nhớ phải gọi cho mình ngay lập tức đấy. Còn nữa, hôm qua chúng ta đã mua rất nhiều nguyên liệu nên hôm nay không phải ra ngoài mua thêm gì cả, thịt bò đã được ướp trong tủ lạnh để cho bữa tối của chúng ta… ”
Vừa ra đến trước cửa, Châu Mỹ Duy lại lải nhải: “Kiều Bích Ngọc, cậu ở nhà một mình có ổn không đấy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679042/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.