Hiện tại đã là đầu đông, trời rạng sáng gió thổi se lạnh, do đi xem bắn pháo hoa nên quần áo trên người Kiều Bích Ngọc ướt hơn phân nửa, vậy nên sau khi trở về căn hộ nhỏ, Châu Mỹ Duy lập tức đẩy cô vào phòng vệ sinh tắm nước nóng.
Biểu hiện của Kiều Bích Ngọc vô cùng yên tĩnh, yên tĩnh đến mức khiến Châu Mỹ Duy vô cùng bất an.
Cửa phòng tắm vừa đóng lại, Châu Mỹ Duy đi loanh quanh ngay trước cửa mà lòng không yên, cô ấy sợ Kiều Bích Ngọc ngâm nước nóng lâu quá sẽ chóng mặt rồi ngất xỉu bên trong, hoặc là cô kích động rồi làm chuyện ngốc nghếch nào đó.
May thay, sau mười lăm phút thì cửa phòng tắm mở ra.
“Cậu tắm ướt tóc hết rồi, để mình đi lấy máy
sấy cho cậu.” Châu Mỹ Duy lập tức hành động, sẵn tiện mang vali đồ đến cho cô.
Căn hộ này của Châu Mỹ Duy rộng khoảng bảy mươi mét vuông, có một phòng ngủ chính, một nhà vệ sinh riêng nằm ngoài ban công nhỏ. Vì phòng ngủ chính là của Châu Mỹ Duy, mà Kiều Bích Ngọc lại rất để ý đến sự riêng tư của người khác, hoặc cũng có thể từ sâu trong lòng cô không muốn thân cận với người khác nên vẫn luôn chọn phòng tắm ở ngoài ban công.
“Cổ tay cậu còn đau không?”
Châu Mỹ Duy muốn cô sấy khô tóc nên dắt cô vào phòng dành cho khách, vội vàng mở hòm thuốc ra, sau đó xoa vết bầm trên cổ tay Kiều Bích Ngọc.
Kiều Bích Ngọc ngồi trên giường, cô vẫn yên tĩnh như thế, nhưng cũng không ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679041/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.