“Cao Minh, vừa rồi anh không nên đối xử với cô ấy như thế”
“Kiều Bích Ngọc thật sự là vợ của anh mà.”
Rạng sáng hôm sau, tại quầy bar Civilize vô cùng náo nhiệt, ánh đèn nhấp nháy chiếu xuống không ngừng. Trong tiếng nhạc đỉnh tai nhức óc của D.J, Lục Khánh Nam ngồi một bên, vô cùng nghiêm túc nói chuyện với người đàn ông.
“Vợ?”
Dường như đối phương cảm thấy Lục Khánh Nam quá lải nhải, anh cầm một ly rượu brandy lên khẽ lắc lư vài cái, sau đó ánh mắt đen láy nhìn về phía đối diện.
“Cậu cảm thấy tôi nên đối xử với cô ấy thế nào?”
Lục Khánh Nam bị hỏi đến mức phải bật cười thành tiếng, mãi đến một lúc sau mới có thể bình tĩnh lại được, đôi môi anh ta khẽ cong lên cười tự giễu: “Không biết nữa.”
Đối diện với ánh mắt ngạo mạn kia, Lục Khánh Nam hơi nghiêng đầu, đột nhiên anh ta không muốn nhìn anh nữa. Cháu trai đích tôn của nhà họ Quách, vẻ đẹp vừa tôn quý vừa lạnh lùng kia, quả thật anh ta không thể với tới.
“.. Cao Minh, trước kia chắc chắn anh sẽ không đối xử với cô ấy như thế.” Giọng nói của anh ta rất nhỏ, ngay cả Lục Khánh Nam cũng không biết bản thân đang nói gì.
Chỉ là anh ta cảm thấy nếu như Quách Cao Minh nhớ lại cảnh tượng ngày hôm nay thì chắc
chắn anh sẽ hối hận, vô cùng hối hận.
Bỗng nhiên, từ đằng xa có một bóng người đi về phía bọn họ: “Kỳ Nam, bác sĩ cũng đã nói mảnh đạn vụn đã tồn tại trong não Cao Minh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679040/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.