Nhà hàng sang trọng nhất ở Đông Ninh mà
Châu Mỹ Duy nhắc đến chính là nhà hàng
Gordon, thuộc quản lý của tập đoàn IP&G.
“Kiều Bích Ngọc, vừa rồi ở trong điện thoại,
cậu nói với Mark chuyện xem mắt gì thế.” Châu
Mỹ Duy rất phiền muộn trừng mắt nhìn người
phụ nữ ở bên cạnh, hít một hơi thật sâu.
“Nhà hàng này là do ông xã cậu mở, ngộ
nhỡ anh ấy hiểu lầm, một khi anh ấy khó chịu,
anh ấy có thể lập tức phái người tống cổ chúng
ta ra ngoài, vị kia nhà cậu không phải người bình
thường, nhất định phải cẩn thận hầu hạ”
Kiều Bích Ngọc không muốn nghe cô ấy lảm
nhảm nữa, chuyển đề tài: “Châu Mỹ Duy, cậu
còn chưa nói cho mình biết đâu, rốt cuộc cha
của đứa bé trai mà cậu đưa về hôm qua là thần
thánh phương nào vậy?”
Vừa nhắc đến việc này, biểu cảm của Châu
Mỹ Duy hơi kỳ lạ.
Cô ấy ấp úng nói: “Không tính là bạn, chỉ
đơn giản là quen biết mà thôi.”
Kiều Bích Ngọc nhìn kỹ cô ấy: “Tối hôm qua
cậu nói người đàn ông đó là đối tác quan trọng
của công ty, tên là gì, có lẽ mình biết đấy
“Kiều Bích Ngọc chết tiệt này, mình đang hỏi
chuyện cậu, cậu lại giả chết, không có đạo đức
đi tìm hiểu chuyện riêng của mình.”
Châu Mỹ Duy nghiêm mặt quát cô: “Mình
biết rồi nhé, chắc hẳn là do cậu ghen với cái cô
Hà Thủy Tiên mới đến công ty kia, vậy mà còn
không chịu thừa nhận.”
“Ai ghen chứ.”
Sắc mặt của Kiều Bích Ngọc tối sầm lại, cầm
cốc cà phê nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1678932/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.